“Tốt …… Hãy nghe tôi nói. . . . . . Từ từ mở áo choàng của cô, nhắm mắt lại, ngửa đầu lên …. Không còn lưu luyến gì, tung người nhảy xuống …… Ba …… Hai …… Một …… ACTION!” Tôn Minh khẩn trương nhìn ống kính!
Hạ Tuyết nhắm mắt lại, mở áo choàng đỏ thẩm, cảm nhận trời cao biển rộng tự do tự tại, sinh mạng tốt đẹp, nàng mỉm cười đưa đôi tay ra, áo choàng trong tay tung bay trên trời, nàng tung người nhảy một cái, hướng mặt biển rơi xuống ……
Biển rộng mãnh mẽ, vách đá thật sâu, một bóng dáng đỏ thẩm, ở trên cao tư thái tuyệt đẹp nhẹ nhàng rơi xuống, cuối cùng “ầm” một tiếng, người rơi xuống biển. . . . . .
Hạ Tuyết ngậm chặt miệng, cố chịu đựng nước biển lạnh lẽo như dao cắt, dưới biển nhanh chóng xoay tròn, thậm chí trong nước biển mở mắt ra, tò mò nhìn đủ loại phong cảnh dưới đáy nước. . . . . .
Tôn Minh khẩn trương đứng trên bờ nhìn Hạ Tuyết trong ống kính đang ở dưới biển, giống như trong nàng tiên cá trong nước, vui vẻ bơi lội tung tăng, chiếc váy dài bay bay, sáng sớm bị nước ướt sủng! Trên mặt ông ta từ từ tràn đầy nụ cười thỏa mãn, kêu to: “Tốt! ! Cắt! !”
Tất cả nhân viên nghiệp vụ đoàn phim rối rít vây quanh Hạ Tuyết như con vịt bơi tới, cũng cảm thán nàng rất dũng cảm. . . . . .
“Đạo diễn!” Hàn Văn Vũ khẩn trương nhào tới trường quay, đã nhìn thấy Hạ Tuyết trong ống kính, một tiếng “cắt”, lập tức nhân viên công ty xúm lại, đầu óc của hắn nhất thời muốn nổ tung lên, đứng trên vách núi cao kêu to: “Hạ Tuyết …….”
Hàn Văn Vũ nhìn Tôn Minh, có chút trách móc, nói: “Đạo diễn, ông muốn dùng người của tôi đóng thế thân, ít ra phải nói với tôi một chút! Ngộ nhỡ xảy ra chuyện thì làm thế nào? Cô ấy không có người thân, chỉ có một đứa em nhỏ!”
**************
Dưới nước ba máy quay, nhắm ngay phần lưng của Hạ Tuyết với tư thế tuyệt đẹp trong nước …..
Hàn Văn Vũ bị sợ đến run rẩy, tựa vào trước cửa xe, sắc mặt tái nhợt, suy nghĩ người này rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Muốn tiền đến phát điên rồi!!
Hàn Văn Vũ đứng ở hiện trường, suy nghĩ vấn đề này!
**************
“Chuẩn bị cái đầu cô!!” Hàn Văn Vũ chạy đến xe của mình, lấy tấm chăn và mở máy sưởi, thuốc cảm, tức giận đi tới trước mặt của Hạ Tuyết, ôm cả người nàng, sau đó đi tới bên trong xe, vừa đi vừa nói: “Cô cần tiền sao không nói? Làm công việc nguy hiểm như vậy đáng giá sao? Nếu như xảy ra chuyện thì làm thế nào?”
“Cái người này, cô…!!” Hàn Văn Vũ lập tức ôm Hạ Tuyết đưa vào trong xe, sau đó bảo nàng thay quần áo, đau lòng nói: “Cô nhanh chóng thay đồ mau! Nếu không sẽ bị cảm, thân thể cô không tốt!”
Hạ Tuyết vội vàng gật đầu, lúc kiếm tiền rất vui vẻ, tỉnh lại, chợt cảm thấy nước sâu lạnh thấu xương, tay run lẩy bẩy vội vàng đóng cửa lại! !
“Văn Vũ!” Tôn Minh chậm rãi đi đến.
“Chuyện gì?” Hàn Văn Vũ tò mò nhìn đạo diễn nói.
“Cô gái này có chủ kiến, vừa rồi lúc cô ấy nói chuyện với tôi, mắt sáng ngời, vô cùng động lòng người, tôi muốn thương lượng với cậu một chút chuyện!” Tôn Minh suy nghĩ, quyết định nói.
“Tôi xem cô gái này rất có thiên phú đóng phim! Tôi muốn chiều nay cô ấy đến trường quay thử vai diễn trong phim “Vương triều hiện đại”, diễn vai Minh Cơ! là người cậu đã từng yêu! Tổng cộng có ba cảnh!” Tôn Minh mỉm cười nói.
Hàn Văn Vũ nhướng mày, khó tin nhìn Tôn Minh nói: “Hạ Tuyết? Cô ấy? đất dành cho vai diễn Minh Cơ mặc dù không nhiều, nhưng nhân vật này thật sự rất đẹp, rất mơ mộng, bị trúng tên ở trong tuyết, chết đi, cảnh tượng này chính là cao trào của phim……Có rất nhiều nữ minh tinh đều đua nhau phái người đại diện tới đây dò thăm tin tức, muốn diễn vai Minh Cơ ! Ông nói xem chuyện này. . . . . .”
“Để cho cô ấy quay thử một chút. . . . . . Tôi cũng không nói nhất định là cô ấy phải diễn! nhưng muốn xem ý của cô ấy ra sao! Đến lúc đó, tôi và cậu, Giám chế cùng nhau xem một chút! Nếu như Hạ Tuyết có ý muốn diễn Minh Cơ, tối nay, tốt nhất cậu giảng giải cho cô ấy cách diễn! Thuận tiện tập luyện một chút tốt hơn! Đây là …… Tôi cho cô ấy đi cửa sau rồi …… chờ một lát nữa trợ lý đạo diễn sẽ đưa kịch bản cho cô ấy! Còn nữa, tiện thể nói cho cô ấy biết, ngày mai Hồ Điệp cũng sẽ tới đây quay thử vai!” Tôn Minh nói xong, xoay người nhàn nhạt rời đi ……
“Đã xảy ra chuyện gì? Thật là!!” Hạ Tuyết nhìn ông ta, thần trí mơ hồ nắm khoản tiền kia, ôm vào trong ngực, vui vẻ đến nổi muốn vào thắp hương bái Phật tổ . . . . . .
Hạ Tuyết khoác tấm chăn thật dầy, lạnh run lẩy bẩy, bên cạnh là 5000 đồng, vừa nói: “Không cần cảm động vì tôi dũng cảm, hôm nay nếu như không phải là tôi, cũng sẽ có người sẽ nhảy xuống! Kiếm tiền không dễ dàng, mọi người có biết không?”
Hạ Tuyết vừa đếm tiền, vừa nghe Hàn Văn Vũ bâng quơ nói với nàng ý tứ của Tôn Minh, nhưng nàng vẫn chưa hiểu rõ lắm, lại đếm tiền, nói: “Tôi vẫn không hiểu, ý của anh là muốn tôi diễn thế thân Minh Cơ sao?”
Hàn Văn Vũ thở dài, ném cho nàng chiếc gối ôm tức giận nói: “Là diễn vai Minh Cơ!! Đất diễn không nhiều lắm, nhưng là vai diễn nặng ký!”
Con ngươi Hạ Tuyết trợn to, khó tin, hỏi: “Không thể nào? Tôi không phải là diễn viên, tôi làm sao có thể diễn vai Minh Cơ? Huống chi, vừa rồi ông giảng giải cho tôi nhân vật Minh Cơ này, nàng dịu dàng, xinh đẹp, mềm mại như nước. . . . . . làm sao có thể diễn được?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!