Oai Chủy Lục và Tứ Nhãn đứng ngoài cửa nghe lén rồi nhanh chóng chạy về, đến phòng của Tần Chung Hải để báo tin.
“Hai người họ vừa trở về là làm liền.” Giọng nói của Tứ Nhãn giống như âm thanh của chiếc radio cũ, cứ hễ mở miệng là phát ra âm thanh vừa chói tai lại khó nghe.
Loading...
Tần Chung Hải không tin Lạc Hàn Đông sẽ cắt đứt qua lại với ông chỉ vì một đứa con gái.
Ông cho anh ăn ngon uống tốt, kết quả là tên nhóc này lại có thể dứt khoát vứt bỏ ông chỉ vì một câu muốn kết hôn.
Mặc dù đã nói chuyện xong xuôi nhưng Tần Chung Hải đã tìm đủ các loại lý do, đến lúc đó cho dù Lạc Hàn Đông có lấy cớ gì thì ông đều có thể ngăn cản anh rời đi.
Bất luận như thế nào ông cũng không thể nghĩ tới, Lạc Hàn Đông lại lấy lý do là muốn kết hôn.
Làm sao một người đàn ông như cậu ta lại ra quyết định như vậy. Nhưng ông có thể nhìn ra, cậu ta thật sự thích con bé đó đến điên cuồng.
Nếu không sẽ chẳng đến mức mấy ngày nay cả ngày lẫn đêm đều ở suốt trong phòng, hoan ái không ngừng nghỉ.
Tần Chung Hải nghịch quả óc chó trong tay, hết đứng lên rồi lại ngồi xuống.
Oai Chủy Lục hỏi: “Đại ca thật sự sẽ để cậu ta đi sao?”
“Đại ca.” Tứ Nhãn thấp giọng nói: “Anh Đông nắm trong tay rất nhiều bí mật của chúng ta, lỡ anh ấy…”
Lão Tam què quặt không nhịn được nên xen vào: “Đại ca, anh Đông không phải loại người đó, mà cho dù có bán đứng chúng ta thì anh ấy cũng không được yên ổn đâu.”
Độc Nhãn Thất cùng lão Bát và lão Cửu yên lặng ngồi một bên không lên tiếng. Bọn họ đều có ấn tượng tốt về Lạc Hàn Đông nhưng ở trước mặt đại
ca lại không dám lên tiếng, sợ không cẩn thận sẽ làm ông ta tức giận.
Bầu không khí trong căn phòng bỗng chốc bị đè nén.
Ở một căn phòng khác, Thịnh Hạ bị người đàn ông làm tình đến mức quỳ trên đất. Cô vừa khóc vừa kêu đến khàn cả giọng. Cơn khoái cảm đạt đến đỉnh điểm khiến cô muốn phát điên, dâm thủy không ngừng tràn ra, giữa hai chân cô giờ đã ẩm ướt nhầy nhụa.
Toàn thân cô bây giờ nhạy cảm đến mức chỉ cần người đàn ông nhẹ nhàng đâm vào, sẽ tức khắc run rẩy co rút lại.
“A… a… Anh Đông…” Cô đưa tay nắm lấy cánh tay của người đàn ông phía sau, cầu xin anh chậm lại một chút, nhưng chưa kịp nói thì cô đã bị anh thúc đến cong cả người đạt đến cao trào. Cô hét lên chói tai: “A……” Cô nằm sấp trên sàn nhà thở dốc, nhìn thấy người đàn ông ăn mặc chỉnh tề ngồi trên ghế sô pha, ánh mắt thản nhiên nhuốm màu dục vọng nhưng vẫn còn tỉnh táo.
Vật nam tính ngóc đầu giữa hai chân, trên quy đầu tiết ra chất lỏng trong suốt.
Anh nhìn về phía Thịnh Hạ, khẽ gọi: “Lại đây.”
Thịnh Hạ run rẩy đứng dậy từ mặt đất. Cô đi về phía anh, được anh đỡ ngồi lên trên.
Vừa ngồi lên cô bất ngờ bị anh thúc đến ngửa cả cổ ra sau, sung sướng vô tận.
Sâu quá…
Cô không dám di chuyển.
Nhưng người đàn ông lại bóp lấy chiếc eo thon thả của cô, thắt lưng dùng sức, cô đang gắng sức hóp bụng thì bị anh đâm thẳng lên.
Thịnh Hạ bị đâm đến nhấc lên ngồi xuống, bầu ngực tròn trịa nhấp nhô theo nhịp điệu. Người đàn ông nhìn nhũ hoa nhảy múa trước mặt, không chút khách khí mà ngậm vào trong miệng, cắn mút chơi đùa.
Từng đợt khoái cảm chiếm lấy mọi ngóc ngách trong cơ thể cô. Thịnh Hạ rên rỉ, vùng bụng dưới co thắt dữ dội. Cô dùng hết sức đứng lên, phun ra một dòng dâm thủy nhỏ lên nam căn to lớn của người đàn ông.
Cơ thể cô vẫn còn co giật, dư âm của đợt lên đỉnh khiến ý thức của cô có chút hỗn loạn.
Người đàn ông đè lên cô, để cô ngậm lấy vật to lớn đó, cô gần như chẳng hề suy nghĩ đã cúi đầu ngậm lấy.
Nghe thấy tiếng gõ cửa, Thịnh Hạ có hơi hoảng hốt.
Mãi đến khi Lạc Hàn Đông hướng ra cửa nói to: “Vào đi.”
Cánh cửa được mở ra, một đám đàn ông đang đứng ở ngưỡng cửa.
Thịnh Hạ đang ngậm côn thịt của người đàn ông trong miệng, ánh mắt mơ màng nhìn lên. Cô định nhìn ra ngoài thì đã bị người đàn ông nắm chặt lất gáy rồi đè xuống.
Vật nam tính thẳng đứng đâm vào cổ họng cô.
------oOo------