Người đàn bà kia rõ ràng là không thích ngươi, từ trước đến nay đều không từng coi trọng ngươi. Người ta tự tìm lấy người mình yêu, ngươi lại muốn ép kẻ đó đến chết? Hai người bọn họ thật lòng yêu nhau, mà người ta lại là con gái của thành chủ, chẳng lẽ ngươi coi cái hôn ước khi còn nhỏ kia sẽ có hiệu lực sao? Vậy mà ngươi đi trả thù khiến kẻ khác nhà tan cửa nát…. Một kẻ gà què ăn quẩn cối xay như ngươi lại muốn trở thành con rể thành chủ? Loại chuyện này chỉ "tiện" người khác, tự mình muốn "tiện", vậy chẳng phải cũng là "tiện" sao!
Tiêu Hàn ngươi muốn "tiện"? Đây cũng là "tiện" nè.
(ND: Chơi chữ, Tiện ở đây là Tiện nghi, tiện lợi. Còn đối với Tiêu Hàn thì là Tiện trong "đê tiện")
- Ta "tiện"! Tiện cái con mẹ nó!
Hai mắt Tiêu Hàn đỏ ửng, trường kiếm sáng như tuyết chợt lóe lên. Hắn lợi dụng lúc xe lăn của Quân Vô Ý vừa mới ra trận, chưa kịp ngồi vững đã ra tay! Làm chuyện như vậy không "tiện" thì là cái gì nữa? Thật sự khiến người ta khó mà tìm một từ khác thìch hợp hơn để mà dùng mà!
Quân Vô Ý đối với tính cách thằng khùng này cũng quá hiểu nên sớm có chuẩn bị. Trường kiếm vung ra đỡ lấy. "Keng" một tiếng, hai thanh kiếm chạm nhau tạo ra phản lực mạnh mẽ. Chiếc xe lắn tựa như mũi tên bay ngước về sau, mà thân hình Quân Vô Ý cũng đã bay vọt lên không! Áo xanh vừa hiện đã cách chỗ cũ năm trượng, mũi kiếm khẽ chạm đất lền mượn lực phóng tới trước năm trượng nữa.
Lúc này Quân Vô Ý mới hạ xuống, ngồi bệt trên mặt đất nhìn Tiêu Hàn:
- Tới đây mà đánh, không nên làm bị thương anh em của ta!
Trong lòng Tiêu Hàn thấy nhói lên, bởi vì khi hai thanh kiếm chạm nhau không chỉ làm cổ tay của hắn bị chấn đau mà thanh trường kiếm của hắn cũng đã xuất hiện một vết mẻ.
Phải biết rằng thanh kiếm này đã đi theo Tiêu Hàn suốt hai mươi năm, nó được chết tạo chủ yếu là từ Vạn Niên Huyền Ngọc, cũng là thanh thần binh lợi khí duy nhất của Phong Tuyết Ngân Thành. Khi hắn làm lễ thành nhân cũng là lúc hắn kế thừa nó từ tay trường bối.
(ND: Lễ Thành nhân là lễ để chứng tỏ người thiếu niên đã trưởng thành)
Có thanh kiếm này trong tay cùng với Phong Tuyết huyền công càng tăng thêm vài phần hàn lệ khí, càng khiến nó trở nên đặc thù, thêm sự sắc bén. Nó thật sự là một thanh thần binh lợi khí của thế gian. Tiêu Hàn với lợi thế của binh khí này đã nhiều lần vớ bở, thậm chí có nhiều kẻ huyền công cao hơn hắn một bậc cũng vì binh khí không bằng mà chịu thiệt! Nhưng không thể tưởng tượng được rằng giờ đây chỉ một chiêu đã bị tổn hại, còn gì là bảo kiếm nữa đây.
Nhìn qua thanh kiếm của Quân Vô Ý, chỉ thấy nó trong suốt như nước, thậm chí còn không có nửa điểm hư hại!
Chẳng lẽ trường kiếm trong tay hắn cũng là thứ khó kiếm giữa trần gian?
Vừa nghĩ đến đây, trong lòng hắn liển nhảy lên. Thêm chuyện thấy sát khí từ một kiếm cũng đủ biết huyền công của Quân Vô Ý đã vượt xa mình! Sao lại như vậy? Chính mình dựa vào thực lực của Thiên Huyền cường giả, dùng thần binh lợi khí mà vẫn không chiếm được ưu thế?
Nhưng nhìn Quân Vô Ý ngồi bệt dưới đất, lòng tự tin của Tiêu Hàn lại tăng cao, hắn nghĩ thầm cơi như ngươi có ưu thế về phương diện Huyền khí, thì dù sao ngươi cũng là một thằng tàn phế! Chẳng lẽ một thằng tàn phế mà mình cũng đánh không lại?
Khóe miệng hắn cong lên tàn khốc, Tiêu Hàn sảng khoái rú lên một tiếng, thanh trường kiếm hóa thành một đạo ngân quang đâm thẳng Quân Vô Ý!
Kiếm đi được nửa đường, tia sáng bạc đột nhiên hóa thành cơn mưa lóng lánh. Sau đó dần dần tụ lại rồi bất chợt nổ tung. Cả quá trình giống như một viên pháo hoa được bắn ra, những tia hoa kiếm kia đã bao bọc lấy Quân Vô Ý vào giữa.
Một chiêu này của Tiêu Hàn thực sự là màu mè hoa lá cành nhưng cũng có tác dụng làm nhiễu tầm mắt địch, một đòn tấn công khiến địch có muốn đỡ cũng không biết đường nào mà lần!
Còn nói trắng ra cũng chỉ là chạy vòng vòng đánh lén! Mỗi một lần ra kiếm đều là len lén "đâm sau lưng chiến sĩ"… à, đâm sau lưng Quân Vô Ý.
Còn nói rõ ràng hơn nữa, thì một chiêu này thực chất là ỷ mình còn hai chân mà khi dễ người tàn tật!
Mà làm người có thể vô sĩ đền mức này, quả thật thiên hạ vô địch! Hành vi bỉ ổi này của Tiêu Hàn khiến mọi người được mở rộng tầm mắt, biết rằng hắn đã chứng minh được trên đời này hắn vô sỉ số một!
Có điều Tiêu Hàn dù có vô sỉ đền mức nào đi nữa, cũng khiến Quân Vô Ý rơi vào tình thế nguy hiểm! Theo những đòn tấn công của thằng ku đê tiện đó thì hắn cũng đã bắt đầu chật vật!
Vừa thấy hành vi này của Tiêu Hàn, nhiều người đã thấy khó vừa mắt; Mà trong số đó còn có Ngân Thành thất kiếm!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!