Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Quân Lâm Binh Vương (FULL)

Chương 94

Tạm thời không cần đề cập đến vị chí tôn thần huyền kia làm sao mà có được viên huyền đan này. Nhưng nếu cho rằng nó là vật trên đời này có một thì cũng hơi nói quá, có thể khẳng định nó không chỉ một mà ít nhất có không quá ba viên trên thế giới này. Sở dĩ Lý Du Nhiên rất cần viên huyền đan này vì hắn rất cần thiết phải sử dụng nó. Nhưng hắn thật sự không ngờ, từ mấy năm trước nắm được tin tức, rồi bắt đầu bày mưu tính kế, mua chuộc người trong Đường Phủ, cài đặt nội tuyến, thiên tân vạn khổ do thám tin tức, cách đây ba tháng mới biết viên huyền đan này cất giấu ở chỗ nào. Nhưng do Đường lão gia không hề cất bước khỏi cửa, bên người luôn có bốn vị hộ vệ nhất đẳng cao thủ, nên vẫn chưa có cơ hội. Mà lần này lại có được một cơ hội trời cho. Đường lão gia xuất môn lại mang theo ba vị cao thủ. Cộng với trời bỗng nổi mưa to gió lớn, thiên thời địa lợi nhân hoà đều có đủ, trong ứng ngoài hợp cùng nhau hành động. Lý Du Nhiên phái ra một cao thủ dẫn dụ cường giả còn lại của Đường phủ, sau đó lệnh cho hai mươi người khác lặng lẽ lẻn vào, cùng với nội tuyến hành động. Rốt cuộc tuy đắc thủ nhưng hai mươi cao thủ cũng đã hân hoan về uống trà với ông bà. Cho đến lúc này, mọi việc có thể xem là rất thành công. Hai mươi mạng con người để lấy viên huyền đan này không thể nghi ngờ rằng là vô cùng có lợi. Đáng tiếc rằng, trước khi giơ hai ngón tay hình chữ V thì đụng phải Quân Lâm…

Suy nghĩ bao năm, bày mưu tính kế, tất cả đều là mò trăng đáy nước, dã tràng xe cát biển Đông.

Vì hắn, vì cái tên quần là áo lụa Quân Khương Lâm.

Bây giờ có thể hiểu được trong lòng Lý Du Nhiên buồn bực cỡ nào.

(1): Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu. Thánh nhân bất nhân, dĩ bách tính vi sô cẩu. [trích Đạo Đức Kinh,

Tất nhiên hiện giờ Quân Lâm không biết vật trong tay mình vốn là nghịch thiên bảo bối, lúc này hắn chính là đang rầu rĩ nếu trả lại nó cho Đường gia thì phải dùng lý do gì mới có thể giải thích được tại sao thứ này lại ở trong tay mình?

Nếu không trả lại cho Đường gia mà giữ lại thì mình cũng không biết nó có lợi gì?Thậm chí ngay cả nó là vật gì cũng không xác định được thì cũng không thể biết được giá trị của nó ra sao. Suy nghĩ nữa ngày cũng không được chủ ý nào hay hắn liền thuận tay đem huyền đan bọc lại, bỏ vào hộp ngọc lại dùng kim ti đàn hạp bao lại, cầm ở trong tay khẽ lắc lắc rồi tiện tay đặt ở đầu giường, nằm nghĩ một lúc hắn liền lấy chiếc gối úp lên. Đây cũng không phải là do Quân Lâm ý thức được đây là vật quý phải giữ ở gần mình để bảo quản mà chỉ là hắn từng nghe mùi hương của gỗ kim ti có lợi cho giấc ngủ. Tích xưa có người lấy hộp bỏ ngọc(1) khiến thiên hạ chê cười lại không biết hôm nay còn có Quân Lâm, cũng coi như hậu sinh khả úy.

Màn đêm buông xuống, mưa cũng bắt đầu ngớt. Đường Vạn Lý lão gia tử, mái tóc bạc của lão như muốn dựng lên, khóe miệng cắn chặt tới sùi bọp mép, tức giận tới điên cuồng. Mang tức giận đi tìm Lý gia cùng Mạnh gia để gây phiền toái, tới Lý gia thì bị người ta dùng thủ đoạn mềm dẻo đuổi đi, tức lại càng tức đi tới Mạnh gia náo loạn tới gà bay chó chạy, nhưng phát tiết xong thì trời lại nổi mưa to. Thấy rằng không thể trở về nhà được, Đường lão gia tử lại đem Mạnh gia phát tiết một phen,đem từ nhỏ tới lớn của Mạnh gia rủa xả một trận. Chính là lúc đang hăng hái phát tiết thì trong nhà có người hộc tốc tới bẩm báo, nhà có trộm viếng thăm. Nhất thời, Đường lão gia tử liền cảm thấy đầu nổ cái oành, khí huyết bốc lên tận não. Chính mình chạy đi tìm người khác phiền toái không ngờ nhà mình lại bị người khác lục lọi lấy đồ. Thế mới hay, khi mình chạy tới nhà người khác thì trong nhà mình cũng đã bị người khác tính kế xâm nhập, đã thế lại còn bị nội ứng và ngoại công cùng lúc khiến cho cả nhà loạn thành một chùm. Không cần hỏi bị mất cái gì, Đường lão gia tử cũng đã đoán biết vật đó chắc chắc phải là vật cực kỳ quý trọng, bằng không cũng tuyệt đối không tới thông báo khi trời mưa to gió lớn như thế này. Mà vật trọng yếu của mình, nếu nói về giá trị thì quý nhất chính là viên Huyền đan kia.

Mặc dù đã đoán ra, nhưng lão gia tử vẫn ôm một tia hy vọng, chỉ cần không phải Huyền đan bị trộm, cái khác đều không sao cả, đáng tiếc chính là điều lão sợ nhất đã xảy ra, chính là Huyền đan đã bị trộm. Hai mắt lão gia tử như tối xầm lại, xém chút nữa thì té xỉu. Từ khi có được thứ này Đường Vạn Lý đã biết đó là bảo bối, chỉ cần hậu bối của lão chuyên cần tu luyện, đem tu vi huyền khí tăng tới cảnh giới địa huyền, chình là cho dù mình đã già thế nào cũng có thể mời mấy thiên huyền cao thủ thậm chí là chí tôn thần huyền cao thủ đến tương trợ, lợi dụng khỏa huyền đan này đem hậu bối của mình đề thăng tới cảnh giới thiên huyền cao thủ. Chỉ cần có một vị thiên huyền cao thủ tọa trấn thì Đường gia chí ít cũng là trong thời gian mà thiên huyền cao thủ còn sống cũng sẽ an toàn. Mà chính bản thân lão vốn đã già, dù có dùng khỏa huyền đan để tăng tu vi lên cũng không có khả năng sống lâu hơn. Chỉ có đạt tới Chí tôn thần huyền cảnh giới mới có thể tự kéo dài tuổi thọ, mà bản thân lão chắc chắn không có loại thiên phú đó, cho dù có ăn bảo vật hiếm có cũng không thêm nhiều hy vọng.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!