Linh Mộng công chúa hét lớn, khuôn mặt xấu hổ đỏ bừng. Nhưng trong lòng lại có chút do dự, ta có nên thừa dịp này đem chuyện Quân Khương Lâm nói cho mẫu hậu biết? Nghĩ đến người kia, Linh Mộng công chúa nhịn không được hai gò má đỏ ửng, khuôn mặt đỏ bừng.
Hoàng hậu nhìn thấy thần thái của nữ nhi, làm sao không biết đã xảy ra chuyện gì? Những thay đổi đặc biệt trong tâm lý nữ nhi, chính mình năm đó cũng không phải không có, nữ nhi rốt cục cũng trưởng thành!
- Con gái nhỏ này, ta thật không biết vị công tử nào lại có thể lọt vào mắt xanh của con?!
Hoàng hậu nhìn nữ nhi của mình.
- Mẫu hậu!
Linh Mộng công chúa uốn éo cái eo. Sau một lúc lâu do dự, rốt cục vẫn quyết định tạm thời đem chuyện này giấu trong đáy lòng không nói ra. Linh Mộng cũng không phải kẻ ngốc, Quân Khương Lâm thái độ ý vị sâu xa, nàng lại há có thể không biết? Chỉ sợ tiểu tử này đối với mình từ lúc đầu đã không có nhiều hảo cảm, nếu mà tùy tiện đem chuyện này nói ra, có khi chuyện không thành mà mình còn tự làm mất mặt.
Bất quá, ở trong lòng Công Chúa Điện Hạ cũng không phục:
- Ngươi mấy năm trước cứ giả bộ quần là áo lụa, làm cho ta đối với ngươi không có chút động tâm, ngay cả khi ngươi đối với ta ra vẻ nịnh bợ, ta làm sao có thể hiểu! Hiện giờ bổn công chúa có ý với ngươi, ngươi lại có thể làm ra vẻ không thấy, cái tên háo sắc nhà ngươi lúc nào cũng làm ra vẻ kiêu ngạo, phách lối. Hừ
- Tiểu ny tử của ta còn thẹn thùng, con không muốn nói, mẫu hậu cũng không bức con, ha ha, Mộng nhi, nếu đã có người trong lòng, cpn phải nhanh chóng nói cho mẫu thân, biết không? Nếu không, tuổi của con cũng không còn nhỏ. Vạn nhất cha con trong lúc nông nỗi lại tứ hôn cho con, đến lúc đó tiếp tục có dị nghị, thì cũng phiền toái.
Hoàng hậu vuốt ve mái tóc của con gái, nhẹ nhàng nó
- Vâng, nữ nhi đã hiểu.
Linh Mộng công chúa được mẫu thân ôm ở trong lòng, không hẹn mà nhớ tới Dạ thúc thúc vì tình yêu phải trả giá nhiều năm như vậy, bây giờ lại gặp phải tình huống thê thảm, đột nhiên sống mũi cảm thấy cay cay. Nhớ nhung muốn khóc
- Cũng chẳng biết vì sao, ta mấy ngày nay đều cảm thấy lo sợ, cảm giác này tựa hộ có chuyện không tốt đang phát sinh!
Hoàng hậu lẩm nhẩm tự nói. Rốt cục có chuyện gì mà trong lòng cảm thấy không yên, lại có chút đau thương.
Linh Mộng công chúa trong lòng căng thẳng, càng không dám nói tiếp nữa, không biết Dạ thúc thúc hiện giờ như thế nào? Còn có chết tiệt… tên cừu nhân kia, làm ta không thể đến thăm Dạ thúc thúc.
Quân gia.
Quân Khương Lâm hiện giờ giống như một quan tòa, nhìn tiểu nha đầu đang giương nhanh múa vuốt mà không nói gì.
Chân chính là không còn gì để nói, bởi vì …
- Ta cũng phải đi!
Độc Cô Tiểu Nghệ ôm Tiểu Bạch Bạch, khuôn mặt vênh váo tự đắc tuyên bố.
- Đại tỷ, ngài đi làm gì? Ngài muốn đi vào bụng huyền thú sao? Ngài làm ơn tính toán giúp ta, hay giúp cho bọn huyền thú no bụng?
Quân Khương Lâm tức giận đảo cặp mắt trắng dã, như muốn nói, tha cho ta đi, suốt buổi trưa nay ta đều bị nha đầu kia quấn quít.
- Ngươi mới nằm trong bụng huyền thú, ta đây hiện giờ rất lợi hại. Đao pháp của ta một khi thi triển ra, ngay cả bảy vị ca ca cũng không phải là đối thủ của ta, dưới Kim Huyền, ta chính là vô địch. Chỉ có một vài con huyền thú, há có thể làm gì được bổn cô nương?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!