Quân Khương Lâm liếc mắt xem thường, ánh mắt thoáng nhìn, đột nhiên miệng nở nụ cười:
- Bàn tử, một đám người đang tới đây kìa, trông có vẻ lớn tuổi, đây không phải là tài tử của Văn Tinh thự viện sao? Ngươi xem, đi cũng ra dáng chỉnh tề lắm, con mẹ nó, làm ra vẻ giống như đi duyệt binh vậy, toàn là một đống ngụy quân tử.
Quả nhiên, phía trước đại điện rộng lớn, chỗ bậc thang bằng đá bóng loáng, một nhóm thanh niên mặc trang phục trắng, phong độ, nho nhã tiêu sái đã đến. Những người này đều là mi thanh mục tú, tùy tiện một người cũng có khí độ thanh cao, siêu trần thoát tục. Không nhiều không ít, vừa đủ hai mươi người.
Trước nhất là hai lão râu bạc trắng dẫn đầu đoàn người, thong thả tiến lên, bước chân thư thả, chậm rãi đi vào.
Hai lão nhân phía trước khuông mặt gầy guộc, đầu tóc bạc trắng, đàng phải quấn khăn vuông như thư sinh để che tóc, khoan bào đại tự, tràn ngập bộ dáng bác học uyên thâm. Đúng là hai đại giáo viên của Văn Tinh thư viện, cũng là hai đại học giả mà đám người học sinh cả nước khâm phục và ngưỡng mộ Mai Cao Tiết và Khổng Lệnh Dương.
Đường bàn tử hắt mũi một tiếng, thấp giọng nói:
- Lại là hai cái lão bất tử mang theo bọn đồ tử đồ tôn, toàn là ngụy quân tử, mẹ nó, lão tử thấy bọn chúng liền muốn kiếm một chỗ nào đó để nôn…thật là khó chịu, để xem tên nào là giỏi nhất, lão tử đang cần một tên sai vặt đặc biệt giặt nội khố, cái tên trước kia bị lão tử sai làm, hiện tại nghĩ lại lại có chút hối hận.
- Quân Khương Lâm hơi nâng cằm lên, nhìn đám người kia, liếc mắt ngâm nga vài tiếng, tỏ vẻ tiếp thu lời mập mạp, hắn biết Bàn Tử đang nói xấu đám người này, nhưng thậm chí còn hoàn toàn đồng ý.
Ngay lúc đó, phía sau chợt có tiếng cảm thán vang lên:
- Thật không hổ là Văn Tinh thư viện a, quả nhiên là người người thanh thiết, có phúc khí! Văn Tinh thư viện học sinh, quả nhiên đều là nhân tài xuất chúng của đế quốc, rồng phượng trong loài người…
- Thật là một tên đầu gỗ!
Quân Khương Lâm, Đường Nguyên hai người hai miệng đồng thời thốt lên, đồng thời xem thường "phi" một tiếng. Sau đó không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên, lẩn sang một bên.
Đến chỗ nào cũng có kẻ bám đít, nịnh bợ. Giờ này trên đại điện đều có mặt các nhân tài của các đại thế gia, không ít trong đó đã có thân phận người nối nghiệp gia chủ, lại nghe được lời tâng bốc từ một tên thư sinh yếu ớt chỉ biết đọc sách, thật sự là đại hạ giá mà! Cho dù là tu vi cao thâm cũng cảm thấy tởm lợm chút ít.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!