Quân Vô Ý thu hồi nụ cười, chậm rãi nói:
- Đỉnh thiên lập địa! Ta đối với bốn chữ này lý giải là: Vô luận chuyện gì, muốn làm là được, theo lương tâm của mình, chỉ cần không thẹn với lương tâm, mới có thể đỉnh thiên lập địa!
- Sinh tử không phải sợ, vinh hoa không phải bàn! Tiền tài tu có câu, cả đời tu không thẹn!
Quân Vô Ý nói lời chém đinh chặt sắt:
- Di huấn tổ tông là có trình tự, trước làm một nam nhân tốt, sau là hợp với lương tâm của mình. Hội đủ hai điều kiện tiên quyết kia, mới có thể đối với sự tình bên ngoài, đều có thể đường đường chính chính nói một câu: đi ***!
Nói xong, Quân Vô Ý ý tứ hàm xúc cười cười:
- Khương Lâm, cái gọi là tổ huấn ngươi hiểu chưa? Bây giờ hiểu được sự lựa chọn của ta rồi chứ?
- Vâng, Tam thúc, cháu hiểu được.
Quân Khương Lâm nghiêm nghị nói:
- Đầu tiên là phù hợp với mình, mới có thể làm được theo ý mình, tùy tâm sở dục!
- Đúng thế!
Quân Vô Ý rất vui mừng. Nhưng hắn lại hoàn toàn không có nghe ra, lý giải của Quân Khương Lâm, cùng lý giải của hắn, căn bản không giống nhau, hoàn toàn là khác nhau!
Theo như lời Quân Khương Lâm là phù hợp với mình. Còn theo như Quân Vô Ý là phù hợp với lương tâm của mình. Có thể nói là hai việc khác nhau hoàn toàn bất đồng, thậm chí là trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, hoàn toàn không thống nhất với nhau.
Trong lúc hai chú cháu nói chuyện, Khai Thiên Tạo Hóa Công của Quân Khương Lâm cũng không có gián đoạn phát ra linh khí tinh thuần, dưới sự hấp thụ của linh khí vô địch trần thế, hô hấp của Dạ Cô Hàn đã hơi vững vàng, nhưng vẫn hôn mê bất tỉnh. Kỳ thật hiện tại Quân Khương Lâm nhiều nhất chỉ có thể làm được như vậy, chỉ có thể tạm thời duy trì sinh mệnh Dạ Cô Hàn không hoàn toàn đoạn tuyệt. Nhưng nếu muốn khỏi hẳn, thậm chí là có biến chuyển rõ ràng... tạm thời mà nói chính là bất lực!
Đúng lúc này, có người báo lại: Độc Cô Đại tướng quân mang theo thị vệ tiến vào, Tôn thượng thư cho người tới thăm.
Quân Vô Ý vội vàng an bài mời vào cửa. Độc Cô Vô Địch cùng Tôn thượng thư vừa mới vào nhà, lại nghe hạ nhân truyền báo: Linh Mộng công chúa tới...
Thì ra sau khi Linh Mộng công chúa được Văn tiên sinh cứu về hoàng cung, lập tức làm ầm lên, muốn gặp Dạ Cô Hàn, muốn gặp Dạ thúc thúc của nàng, thái độ mạnh mẽ dị thường, thậm chí Hoàng Đế tự mình tới khuyên nhủ cũng không được. Hơn nữa, sau khi Hoàng Đế đích thân tới, thái độ Linh Mộng công chúa càng lộ vẻ kháng cự, sau lại thêm bộ dáng lạnh lùng, rốt cục không để ý gì muốn xuất cung; Hoàng Đế bất đắc dĩ đành phải đáp ứng.
Sau khi Linh Mộng công chúa xuất cung, lập tức hỏi thăm tin tức của Dạ Cô Hàn, sau khi nghe được Dạ Cô Hàn được Quân gia Quân Vô Ý cứu đi, Linh Mộng công chúa vui mừng khôn xiết, lập tức tìm ngay tới cửa.
Phía sau Linh Mộng công chúa còn có ba vị lão đầu thở hổn hển đi theo, chính là Phương Hồi Sinh đứng đầu Tam đại thần y nổi danh đại nội. Thị vệ đi theo phía sau ba người mang theo hòm thuốc, một đường đi tới.
- Dạ thúc thúc...
Linh Mộng công chúa cơ hồ chính là xông thẳng vào nhà Quân gia, trực tiếp chạy như bay vào trong, trong mắt không tồn tại người khác, lo lắng vạn phần, hướng về phía Quân Vô Ý hỏi:
- Quân Tam thúc, Dạ thúc thúc đâu ạ? Thúc ấy ở nơi nào ạ?
Cuối cùng còn biết hỏi người, không tính là rất thái quá!
Quân Vô Ý cười khổ một tiếng, lắc lắc đầu. Linh Mộng công chúa như rơi xuống hầm băng, trước mắt tối sầm, cơ hồ ngã sấp xuống, nói một tiếng:
- Chẳng lẽ, Dạ thúc thúc đã…
- Công chúa điện hạ không cần suy đoán lung tung, Dạ huynh tuy rằng thương thế trầm trọng, nhưng trước mắt còn chưa ảnh hưởng tính mạng. Ta đã an trí hắn tại tiểu viện của Khương Lâm, ai.... Vô Ý không dám giấu diếm công chúa, Dạ huynh tính mạng mặc dù không việc gì, nhưng tình huống phi thường không ổn.
Quân Vô Ý nghĩ trước tiên nói giảm một chút, khiến Linh Mộng công chúa có tâm lý chuẩn bị.
Quân tam gia có thể xuất phát từ nội tâm như thế, không vì cái gì khác, cũng chỉ vì Linh Mộng công chúa thân là con gái Hoàng Đế, đường đường công chúa một nước, lại có thể đối với Dạ Cô Hàn thực tình như vậy, quan tâm khẩn trương như vậy, cũng không uổng công Dạ Cô Hàn liều mạng như vậy!
Nữ oa này, cũng là người trọng tình trọng nghĩa. Quân Vô Ý quen nhìn ba hoàng tử trong hoàng thất đấu đá lẫn nhau, giờ phút này nhìn thấy Linh Mộng công chúa đối đãi với Dạ Cô Hàn bực này giống như trẻ sơ sinh ôm ấp tình cảm (ý nói là không hề có tư niệm), Quân Vô Ý cảm thấy nữ hài tử này cũng rất được.
Trước giường Dạ Cô Hàn. Ba người Phương Hồi Sinh cẩn thận xem xét một phen, đều bó tay đứng dậy, lắc đầu, nói:
- Công Chúa điện hạ xin hãy nén bi thương, Dạ tiên sinh lúc trước đại chiến, chẳng những trên người nhiều chỗ trọng thương, ngoại thương nội thương đều là chí mạng, điều này còn đỡ, khó khăn nhất chính là Dạ tiên sinh lúc trước bị mất máu thật sự quá nghiêm trọng, đã mất hơn phân nửa tổng lượng máu trong cơ thể. Cơ thể một khi mất một phần ba lượng máu, đã rất khó cứu chữa, không thuốc và kim châm nào có thể vãn hồi! Dạ tiên sinh có thể chống đỡ được đến lúc này mà chưa mất mạng, cũng nhờ có hai vị cao nhân lấy Huyền khí tinh thuần trợ giúp, kéo dài một mạng. Nhưng Huyền khí kia thủy chung là vật ngoại lai, có thể kéo dài mạng sống đã là cực hạn, tin tưởng rằng đã không còn cách nào có thể xoay chuyển được nữa...Xin công chúa ngàn vạn lần nén bi thương...mà... sớm đi chuẩn bị hậu sự.