Chương 50
– Sao lại đến lượt ngươi? Tam thiếu, ngươi có bệnh à? Không cần ném! Ngươi đã thắng! Hắn là một hai ba, thông bồi!
Đường Nguyên lại nhảy dựng lên, khiến thân thể to béo của hắn chịu một trận chấn động rung rinh lớn, mãi một lúc sau mới yên tĩnh trở lại.
– Cái rắm! Ngươi còn chưa thắng! Đừng làm trò nữa, mau chơi đi! – Lý Phong rống lên, hắn giận run người: – Ngươi sẽ đổ ra một, hai, ba! Con mẹ nó!
– Đừng mơ giữa ban ngày làm gì!
Đường Nguyên bĩu môi, ánh mắt đầy vẻ coi thường, trong đầu bỗng tự hỏi: “ngày xưa tại sao mình lại thua dưới tay loại óc heo này cơ chứ?”
– Nói cũng có lý! – Quân Lâm cười khẽ – Vậy để bản công tử triển lộ một ít vô song đổ nghệ cho các ngươi mở rộng tầm mắt! Quân Lâm ha ha khẽ cười:
– Như vậy, bản công tử sẽ bộc lộ một ít kỹ thuật gieo xúc sắc cái thế vô song cho các ngươi kiến thức kiến thức! Ngươi, mau gọi tên Mạnh đại thiếu đó dậy đi, nếu một lát hắn vin vào cớ không nhìn thấy tận mắt rồi lật lọng không công nhận kết quả thì sao? Phải bốn mặt một lời!
“Quái, sao tên ngốc này trở lên thông minh từ bao giờ vậy kìa?” Bọn Lý Phong không hẹn đều nhìn nhau nghi hoặc, đường lui nhỏ nhoi cuối cùng thế là cũng bị bịt kín nốt.
Độc Cô Tiểu Nghệ chỉ sợ thiên hạ không loạn, lanh chanh xen vào:
– Còn chưa chịu tỉnh? Không sao, để ta đá hắn mấy cái, hắn không tỉnh cũng phải tỉnh!
Mạnh Hải Châu đang giả bộ ngất xỉu giật mình đánh thót, đại kế thế là đi tong. Hắn vốn tính sẵn, chỉ cần Quân Lâm gieo xúc xắc được điểm tốt hơn hắn, bọn Lý Phong sẽ sảng khoái công nhận Quân Lâm thắng, sau đó đem thu mấy hạt xúc xắc lại. Lúc đó hắn mới đứng dậy, đường hoàng tuyên bố mình không chứng kiến sự việc, quyết không công nhận kết quả, phải chơi lại. Xúc xắc đã thu, không vật đối chứng, bọn Quân Lâm không á khẩu mới lạ! Thậm chí hắn còn chuẩn bị kĩ cả lời để tranh luận cho hợp lý đanh thép với Quân Lâm: “Kẻ cược với ngươi là ta chứ không phải họ, bọn họ công nhận ngươi thắng chứ không phải ta, ta không nhìn thấy, lý đâu công nhận?”
Ai ngờ Quân Lâm chơi ác, phá âm mưu của hắn thì thôi, còn muốn Độc Cô Tiểu Nghệ đá hắn mấy cái, thô bỉ!
Mạnh Hải Châu còn chưa kịp chủ động đứng dậy, Đường Nguyên đã đem oán khí tích tụ cả ngày “nhiệt tình” tặng cho hắn một cước:
– Thôi trò giả chết ấy đi! Đứng dậy mau!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!