Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 Không còn cách nào khác, Ưng Bác Không đành dùng biện pháp tạm thời: Tìm bất cứ người nào để chiến đấu! Không cần biết là ai, chỉ cần là cao thủ thành danh, chắc chắn sẽ kế thừa những ảo diệu, tư tưởng độc đáo của chiêu thức do sư thừa truyền xuống. Mà những cái này chính là điều Ưng Bác Không tìm kiếm. 

 Vì thế, vị ưng lão đại nhân này đánh từ Nam lên Bắc, rồi lại đánh ngược từ Bắc xuôi về Nam. Tuy nhiên, hắn phát hiện một việc vô cùng buồn bực: Sau khi hắn chiến đấu với cả trăm người gọi là "cao thủ", không những hắn không thể đề thăng thực lực mà còn có dấu hiệu suy giảm! 

 Điều này quả thật cũng không khó lý giải! 

 Liên tục chơi cờ với người yếu hơn mình, dù có thắng, mình cũng trở thành tay cờ yếu! 

 Đang trong lúc buồn bực, hắn lại phát hiện tin tức của huyền đan, hắn không ngại đường xá xa xôi, bất chấp một nắng hai sương lên đường tìm đến, tới lúc thưởng thức trò vui, oánh tới oánh lui một hồi, lại lòi đâu ra hai tên huyền thú vương. 

 Hai tên này như thiên lôi, dùng thủ đoạn cứng rắn cướp đi huyền đan trước mắt bao người! 

 Không cần phải nói, dù là Ưng Bác Không hay Thạch Trường Tiếu, người nào cũng mặt mày xám xịt! 

 Thạch Trường Tiếu thì không phải đi xa xôi gì, nhưng Ưng Bác Không thì phải vất vả mấy ngàn dặm, cuối cùng tay không trở về. Đến ngày hôm sau, Ưng Bác Không suy nghĩ như thế thì thật phí, hắn liền tìm tới cửa Thạch Trường Tiếu kiếm chuyện uýnh lộn, nhưng lại được tin Thạch Trường Tiếu đã ra đi ngay trong đêm đó. 

 Hắn vô cùng buồn bực, cũng định rời đi luôn, còn chuyện thu phục Kim Dương Bang lúc trước, trong lòng vị cao thủ như hắn vốn không để vào mắt, quên mất từ lâu. Cái chó má Kim Dương Bang này, hắn muốn thu phục chẳng qua là vì muốn tìm hiểu tin tức của huyền đan, bây giờ huyền đan đã không còn bóng dáng, hắn còn để ý làm cái chó gì! 

 Không ngờ lúc này hắn lại nhận được chiến thư của Kim Dương Bang! 

 Đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh mà! 

 Cuối cùng thì sự buồn bực của Ưng Bác Không cũng có chỗ để phát tiết! Từ bực mình, hắn lại thấy hứng thú, sau khi gặp Hải Trầm Phong hắn lại càng vui mừng. Với nhãn lực của hắn, đương nhiên hắn nhìn ra người trước mắt chính là đồ đệ của Úy Lam Chí Tôn! Lại có tu vi Thiên Huyền trung giai đỉnh phong! 

 Thật là trời cao ban thưởng mà! 

 Ưng Bác Không đột nhiên nhớ tới một câu: Mất của buổi sáng, hoàng hôn lại được của! 

 Vì thế, đương nhiên Ưng Bác Không dễ gì tiết lộ thân phận: " Nếu ta mà tiết lộ thân phận, dám tên tiểu tử trước mắt này lập tức quỳ xuống kêu hai tiếng sư thúc, vậy thì làm sao ta đánh đấm được nữa!" 

 Đây là cơ hội khắc đá từ núi, mài giũa thành ngọc mà! 

 Tên này chính là đồ đệ của Úy Lam Chí Tôn, tu vi lại là Thiên Huyền trung giai đỉnh phong, tất nhiên là đệ tử đắc ý nhất của Úy Lam Chí Tôn, nếu có thể đánh nhau vui vẻ một hồi lâu với tên này, hắn tin hắn sẽ có thể cải tiến thêm bộ công phu của mình. 

 Một bên thì cố ý ẩn giấu thực lực, một bên thì cố gắng phát huy toàn lực, cuối cùng thành cục diện bình thủ, chỉ trong chớp mắt đã giao đấu hơn mười chiêu. 

 Một bên thì ra sức mồ hôi đầm đìa, một bên thì nhẹ nhàng thoải mái ra chiêu, như vậy mà có thể gọi là bình thủ sao? 

 Lúc này, vị khách không mời mà đến cũng đã xuất hiện! 

 Người này đương nhiên là Quân đại thiếu gia nhà ta! 

 Quân đại thiểu tuy là cao thủ trong việc truy tìm tông tích, nhưng làm sao có thể so sánh với tốc độ, khinh công của vị Ưng Bác Không, người được coi là cao thủ khinh công số một của Bát Đại Chí Tôn được. Tuy thủ đoạn truy tung của Quân đại sát thủ rất cao minh, nhưng nếu không nhờ đám lá phong đầy đất dẫn dắt, hắn cũng vô phương tìm ra. 

 Quân đại thiểu âm thầm độn thổ đến gần, vừa lúc chứng kiến Ưng Bác Không lưu manh làm đại nhân khi dễ tiểu hài tử. Hắn không khỏi bội phục trong lòng: " Không hổ là một trong Bát Đại Chí Tôn, thủ đoạn lưu manh vô lại thật là cao siêu!" 

 Sau khi chăm chú nhìn tràng chiến đấu của Ưng Bác Không và lam y nhân, đột nhiên Quân Khương Lâm phát hiện một chuyện khá kỳ quái. 

 Tuy rằng Ưng Bác Không biểu hiện đang cố gắng hết sức, có phần chịu không nổi, nhưng Quân Khương Lâm chỉ cần liếc mắt là đã nhìn ra, chiêu thức mà Ưng Bác Không sử dụng, chỉ là vài chiêu giống nhau, đều là tùy tiện biến hóa một chút rồi đánh ra, trong khi lam y nhân đối diện rõ ràng là đang toàn lực ứng phó. 

 Cả chiến cuộc đều nằm trong lòng bàn tay của Ưng Bác Không, cục diện thế này rõ ràng là Ưng Bác Không lấy lam y nhân làm nơi luyện công mà thôi! 

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!