Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 Người tới chính là phụ thân ruột của Quản Thanh Hàn, Quản Đông Lưu! 

 Quản Đông Lưu cứ như vậy đứng trong cơn mưa rào, quần áo trên người đã sớm ướt đẫm, cũng không biết lão đã đứng đó trong bao lâu, gương mặt nghiêm nghị, lúc này pha lẫn vẻ đau xót, đôi mắt nhìn chằm chằm Quản Thanh Hàn, nhìn nữ nhi của chính mình, rất lâu không có lên tiếng. 

 Quản Thanh Hàn kinh ngạc nhìn phụ thân, một hồi cũng không biết mở miệng như thế nào, phụ tử hai người rất lâu cũng không nói một lời nào, tiểu viện lâm vào một mảng tĩnh lặng khác thường. 

 Có lẽ qua một lát, hoặc là đã qua một hồi lâu,.... Trong tiểu viện lộ ra một tia sáng, ánh chiều tà bỗng dưng chiếu lên khuôn mặt Quản Đông Lưu, Quản Thanh Hàn đột nhiên chua xót phát hiện, trên đầu cha mình chẳng biết từ lúc nào tóc đã có thêm điểm bạc. 

 Nhớ tới cảnh lúc còn nhỏ phụ thân ôm mình đùa vui, trong lòng Quản Thanh Hàn không khỏi mềm xuống, nét băng sương trên bộ mặt trong trẻo đột nhiên bị hòa tan, rốt cuộc nàng cũng mở miệng thấp giọng nói: " 

 "Phụ thân," "Thanh Hàn, ngươi" "Phụ thân có điều gì muốn nói?" Quản Đông Lưu nhìn nữ nhi, cơn mưa nặng hạt rơi trên đầu lão rồi chảy xuống đầy mặt, thế nhưng lão cũng không có ý định lau đi. 

 Quản Thanh Hàn mờ mịt lắc đầu, trong lòng đột nhiên trống rỗng. 

 "Con không trách Phụ thân đâu..." Thanh âm nhẹ nhành như nói mê của Quản Thanh Hàn vang lên: "Phụ thân vĩnh viễn vẫn là Phụ thân của Thanh Hàn, cũng chính là quản gia của một đại gia đình, công việc của người là bảo đảm sinh tử tồn vong của hơn một ngàn người Quản gia, tất cả đều do Phụ thân gắng nặng, nữ nhi hiểu rằng phụ thân có điểm khó xử cùng đau khổ." 

 Quản Đông Lưu thở dài thật sâu một tiếng, ảm đạm gục đầu xuống, sau đó lập tức ngẩng đầu lên, trong mắt mắt lổ ra vẻ đau đớn, thế nhưng lại thấy được nét kiên định lạnh lùng, nói: "Ngươi cũng đã biết, Phụ thân thực xin lỗi ngươi, nhưng sinh tử ở trên người ngươi, hai lần biến cố này, nếu như lặp lại một lần nữa, ta ta ta vẫn cứ nói như vậy!" 

 Ánh mắt Quản Đông Lưu tràn đầy thâm thúy cùng sự thống khổ vạn phần, tựa hồ như trong nội tân đang kịch liệt tranh đấu, nhưng rốt cuộc cũng mở miệng nói tiếp: "Ta, ta vẫn sẽ lựa chọn như vậy! Thân là gia chủ của Quản gia, có lẽ ta cả đời này, tại trước mặt ngươi vĩnh viễn không phải là một người cha tốt, nhưng ta vẫn phải làm như vậy." 

 Quản Thanh Hàn thống khổ lắc đầu nói: "Không cần nói, không cần nói nữa." Đột nhiên nàng phát hiện toàn thân cha mình đang run rẩy, vội vàng nói: "Phụ thân, người trước tiên vào nhà rồi hãy nói." 

 "Không cần, ở chỗ này cũng tốt, mưa rơi càng khiến ta thanh tỉnh, có lẽ có nhiều chuyện ta cần phải tỉnh táo mới nghĩ được, nếu như đi vào ta cũng không biết nên làm như thế nào nữa." Quản Đông Lưu khổ sáp cười cười nói tiếp: 

 : "Về chuyện Huyết Hồn sơn trang..., ha ha, bây giờ nói những lời này, có lẽ đã không còn tác dụng nữa. Thế nhưng, ngươi là người trong cuộc, ta cũng phải nói để ngươi minh bạch. 

 Quản Thanh Hàn dị thường mỏi mệt, đứng bên cạnh, thở dài nói: "Phụ thân mời người giảng giải." 

 "Lúc ấy, sau khi nhận được thư hàm của Huyết Hồn sơn trang, vài vị trưởng lão trong gia tộc đồng thời khuyên can vi phụ đáp ứng việc này." Quản Đông Lưu con mắt chua xót, ngửa mặt lên trời, cũng không nhìn sắc mặt trắng bệch của con gái, tiếp lời: "Lý do của bọn họ rất đơn giản, Huyết Hồn sơn trang chúng ta không có có năng lực chọc vào, thế nhưng nếu như ngươi được gả, trở thành nữ nhân của Lệ Đằng Vân, Quản gia chúng ta cũng sẽ có một tầng quan hệ với Huyết Hồn sơn trang, đây là một việc rất có ích mà không có hại đối với gia tộc, hơn nữa đều là thiên đại chuyện tốt." 

 Quản Thanh Hàn cắn môi, nhẹ nhàng hừ một tiếng, trong mắt đột nhiên phát ra sự phẫn nộ đến cực điểm. 

 Khuôn mặt lại một lần nữa trở nên băng hàn. 

 "Lúc ấy trong nhà chúng ta cũng phân thành hai phe, Thanh Ba trước nay đều có dã tâm, muốn độc bá Đông Nam, cực lực khuyên can ta đáp ứng." Quản Đông Lưu khóa chặt lông mày lại, thanh âm trầm thấp đều đều vang lên: "Thanh Nguyệt cùng mẹ của ngươi lại kiên trì không đồng ý, mẹ của ngươi vì việc này, mỗi ngày đều lấy nước mắt rửa mặt."..." 

 Thân thể mềm mại của Quản Thanh Hàn run rẩy từng đợt, trong khóe mắt đã ngân ngấn nước, bả vai run rẩy. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!