Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 "Lời ấy có phần miễn cưỡng a, thực tế thắng bại còn chưa phân, cho nên sao có thể biết rượu của ai ngon hơn!" Quân Khương Lâm tỉnh bơ, cúi người xách một vò rượu của mình lên, cũng chẳng để ý nhiều vỗ xuống một chưởng.... 

 "Phanh!" Ba người ánh mắt lập tức sáng lên. Ngay cả một người không hiểu chuyện như Tiểu Dương nhịn không được cũng mở to hai mắt ra mà nhìn nhìn, mồm há hốc, vẻ mặt vô cùng khẩn trương. "A?" Ba người đồng thanh kêu lên. 

 Mùi hương vẫn thế, có cái chó gì mới mẻ đâu! 

 Lẽ ra gạt đi nắp đậy, hương rượu cũng phải nồng nặc mới đúng chứ! 

 Thế quái nào mà một chút hương thơm cũng không có vậy? Lẽ nào tiểu tử đúng là thùng rỗng kêu to? 

 Ba người chăm chú nhìn kỹ, trong lòng bắt đầu nổi nóng, thoáng cái đã thấy sau khi Quân Khương Lâm gạt bỏ nắp đậy, bên dưới không ngờ còn có thêm một lớp giấy dầu mỏng, vừa vặn bịt kín miệng vò rượu, chả trách, bịt thế này có ma mới ngửi đươc! 

 Mắt thấy Quân Khương Lâm chậm chạp bóc lớp giấy dầu từng tí từng tí một, cả ba người đều mặt đỏ tía tai, hận không thể đem tiểu tử này lôi ra đạp cho một trận, sau đó tự mình đích thân bước tới bóc giấy để thấy được hảo tửu. 

 Đúng là làm khơi dậy lòng ham muốn của con người ta mà! 

 Giấy dầu cuối cùng cũng được bóc sạch, nhưng vẫn không thấy mùi vị gì cả! 

 Ba người Ưng Bác Không cặp mắt đều trợn tròn: "Không thể nào, dưới lớp giấy dầu còn có thêm một lớp da huyền thú? Hình như là da của Huyền thú lục giai thì phải. 

 Tất nhiên lớp da Huyền thú cũng mau chóng được xử lý, bốn bề khẽ động, thoáng cái đã được nhấc ra, thế nhưng chuyện kế tiếp lại làm cho ba người đồng thời bị chọc giận muốn chửi um lên: dưới huyền da thú, không ngờ còn có một khối gỗ chanh trắng vừa vặn nút trên miệng vò! 

 Khối gỗ chanh này, tuy không có bất kì mùi vị gì, nhưng nó có thể ngăn không cho tửu hương bay ra ngoài! 

 Chẳng trách vẫn không thấy mùi rượu. 

 Bất quá trông cái vò cũng chẳng lớn gì cho cam, mùi hảo tửu đâu chẳng thấy, vậy mà đã mất hơn phân nửa vò cho mấy cái thứ kia rồi! Cái này cũng quá là...… quá đáng đi? 

 Càng quá đáng hơn chính là.... trong thời điểm mấu chốt cuối cùng Quân Khương Lâm bỗng nhiên dừng lại, đứng lên, chậm rãi đi ra hai bước, hai tay mở rộng, ngực ưỡn mạnh ra, hít sâu một hơi, sau đó nặng nề thở ra một hơi, hai tay chống nạnh, lắc qua lắc lại vài cái cho giãn phần eo, rồi xoay khớp cổ tay... lắc lắc cái đầu, vặn vặn cái cổ. Mười đầu ngón tay giao nhau, nhất thời dùng sức, mấy ngòn tay kêu lên răng rắc. Ba người Vương gia, Tống Thương, Ưng Bác Không chỉ còn biết giương mắt mà nhìn. 

 Trong nháy mắt, ba người đồng thời có một suy nghĩ: "Cái cổ của ngươi không bằng để ta vặn hộ! Lão tử khẳng định, trong nháy mắt là có thể vặn cho ngươi gãy luôn!" 

 May là chỗ này vẫn còn Tiểu Dương ngây thơ chất phác, hắn thực sự muốn hỏi vị ca ca này một chút, có hay không cảm thấy trong người khó chịu? Sau một phen tạo dáng, làm vài động tác, Quân Khương Lâm mới thong thả đi đến bên cạnh vò rượu, bàn tay đặt nên chiếc nút bằng gỗ chanh, không tốn một chút hơi sức nào nhấc nó ra, ném "bộp" xuống dưới chân bàn. 

 Trong không gian hoàn toàn yên tĩnh này, âm thanh đó lại vô cùng vang dội, làm cho ba người luôn luôn tự xưng là" núi đổ trước mặt cũng không chớp mắt" kia nhất thời hai mắt hấp háy. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!