Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Quân Lâm Binh Vương (FULL)

 "Mập mạp, ngươi đừng làm ra hành động buồn nôn đó nữa, yên tâm đi. Chỉ cần làm theo lời của ta, bảo đảm rất an toàn." Quân Khương Lâm chán nản an ủi mập mạp, vài ngày nay Quân đại thiếu gia luôn bị hắn bó chân bó tay rất bức xúc. 

 Hắn đã sớm sai người đi đã điều tra toàn bộ chuyện về Chu lão thái giám rồi. Người này ngoại trừ là huyền công cao cường, lai lịch thần bí, ngoài ra nổi danh là một người thiết diện vô tư, lão đối với bất luận kẻ nào cũng không hề vì tình riêng mà nể nang. Mà người này làm việc lại rất cẩn thận tỉ mỉ, không hề cẩu thả qua loa. Cho nên vô luận là sự tình gì Hoàng Đế bệ hạ rất an tâm đều giao cho lão, mà lão thái giám thực sự không phụ sự tín nhiệm của Hoàng Đế bệ hạ, cho tới bây giờ cũng chưa từng xảy ra sai sót gì. 

 Trừ điều đó ra, Chu lão thái giám có lẽ là bởi vì thân thể không trọn vẹn cho nên quanh năm suốt thánh tích cóp mà thành tật xấu: thích sạch sẽ! 

 Thích sạch sẽ cũng không phải là một loại bệnh, rất nhiều người như vậy. Đơn giản chỉ thích sạch sẽ hơn người thường mà thôi, vô luận là thế nào cũng không coi là đam mê không tốt, thế nhưng vị Chu lão thái giám này lại cực kì thích sạch sẽ, đã đạt tới tình trạnh phi thường thích sạch. Tựu đơn giản như nói tắm rửa, vô luận là xuân hạ thu đông, vô luận bận rộn cỡ nào, mỗi một ngày đều tắm hai lần, mỗi lần tắm xong lại đổi quần áo một lần. 

 Dọc theo đường đi, thậm chí chỉ cần người khác chạm vào một thân cây, lão sẽ lập tức không dám tựa vào thân cây đó nữa. Tật xấu này của hắn ngay cả Hoàng Đế bệ hạ cũng không làm gì được. Nghe nói có lần bệ hạ ban thưởng ghế ngồi, vị lão thái giám này lại ung dung móc một chiếc khăn trắng tinh từ trong tay áo ra, phủi sạch mặt ghế một lần sau đó mới tạ ơn ngồi xuống. Vừa ngồi không đủ ấm chỗ đã phải đi, vì bệ hạ đã phân phó xong rồi, cứ thế từng việc một lại khiến Hoàng Đế bệ hạ càng thêm sửng sốt. 

 Về phần đồ vật riêng tư của lão, kẻ khác đừng nghĩ tới việc động vào dù là vật không quý giá gì, chỉ cần người khác động qua lão liền bỏ đi ngay, người nào vô ý chạm vào lão liền phải trả một cái giá rất đắt, chạm tay chém tay, chạm chân chặt chân, vô luận là bộ phận nào không cẩn thận chạm vào lão liền đừng nghĩ tới chữ "Nguyên vẹn". 

 Hoàng Đế bệ hạ tuệ nhãn như đuốc, người tận dụng ưu điểm này của lão, giao trách nhiệm cho Chu lão thái giám phụ trách việc vệ sinh hoàng cung, để Chu lão thái giám nắm quyền khiến đám cung nữ thái giám trong cung kêu khổ thấu trời. Thế nhưng hiệu quả lại hiển hiện rõ ràng, từ khi Chu lão thái giám phụ trách việc này, cả Thiên Hương hoàng cung đều sạch bóng, tuyệt đối có thể nói là nơi sạch nhất đại lục! 

 Chuyện Chu lão thái giám thích sạch sẽ căn bản không phải là chuyện bí mật gì, thật sự có quá nhiều người biết, trong đó có không ít người lĩnh giáo qua, cho nên tất cả mọi người đều cố gắng né tránh lão gia hỏa này, miễn cho bản thân xúc phạm vào chỗ cấm kị của lão biến thái. Vô luận người nào bị lão nhắm trúng kết quả cũng không tốt lành gì. Quân Khương Lâm khi nghe thấy chuyện này, căn bản không chút nào cảm thấy khó khăn. Thế nhưng lần này Quân Khương Lâm muốn làm theo phương pháp trái ngược, phá hư vĩnh viễn là phương pháp nhanh hơn so với xây mới! 

 Với trình độ làm việc chăm chỉ như Chu lão thái giám mà nói, chỉ cần thân thể Đường Nguyên không có mao bệnh gì, nhất định sẽ được báo lên; mà người được báo lên lại dựa vào sự thông đồng của đám quan lại, Đường gia lão gia tử đã sớm dự liệu hết thảy như thuận lý thành chương vậy. 

 Cho nên nếu muốn mập mạp bị đào thải, cũng chỉ có thể gian lận trên người lão thái giám. Mà muốn đánh vỡ tâm ý niệm của lão, tự nhiên cần phải đáng vào tính xấu của lão. 

 "Mập mạp, ngày mai trước một canh giờ, khi ngươi đi vào cung để Chu lão thái giám kiểm tra hãy ăn thứ thuốc này vào. Sau đó đến lúc đó cứ như vậy, như vậy, hết thảy đều làm như thế..." Quân Khương Lâm nháy mắt. 

 "Có được hay không đây...Thứ này cũng quá buồn nôn đi..." Đường Nguyên cầm lấy viên dược hoàn, nháy mắt có phần do dự. 

 "Ta đây sẽ không xen vào nữa, dù sao chủ ý ta cũng cho ngươi rồi, ngươi tự mình nghĩ đi. Đến tột cùng là muốn tiêu dao khoái hoạt hay dập đầu như một con sâu hãy tự mình chọn đi." Quân Khương Lâm hừ hừ hai tiếng nói. 

 "Đừng!" Đường Nguyên nắm chặt dược hoàn trong tay, cơ mặt phì nộn vặn vẹo một hồi, sau đó nói: "Ta bất chấp tất cả." 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!