Quát xong thì tiến tới, đột nhiên lại quay đầu, chỉ ngón tay thẳng mặt Quân Khương Lâm mà nói:
- Thằng nhóc, lão tử cảnh cáo ngươi, sau này đừng có chọc đến con gái của ta! Hôm nay ta nể tình phụ thân và tam thúc của ngươi mà bỏ qua cho ngươi, nếu ngươi còn dám tiếp tục, ta sẽ băm cái thây thúi của ngươi ra rồi quăng cho chó gặm!
Quân Khương Lâm nhìn Độc Cô Vô Địch cười tủm tỉm, đáy mắt lệ quang lóe lên, chậm rãi vươn tay gạt ngón tay của Độc Cô Vô Địch đang chỉ vào mặt mình ra, sau đó lại chỉ thẳng ngón tay vào mặt lão mà mắng:
- Lão tiểu tử! Ta mặc kệ lão có phải là loại lưu manh mà dân chúng đồn đãi hay không, nhưng ta nói cho lão biết, nếu dám tới Quân phủ náo loạn một lần nữa, ta nhất định sẽ không nhịn nữa đâu, cho ta gửi cái hôn tạm biệt nhé! Àh, thêm nữa, sau này đừng để nữ nhi của lão quấn quít lấy ta! Hôm nay ta nể tình lão là trưởng bối nên bỏ qua cho lão, nếu còn có lần sau, bản công tử ta nhất định sẽ cho lão làm ông ngoại tiện nghi của con ta hahaha!
Độc Cô Vô Địch tức giận đến trước mắt tối sầm, thiếu chút nữa té cắm mặt xuống đất. Hắn không phải không biết biệt hiệu của mình chính là "lưu manh", thế nhưng Quân Khương Lâm tuyệt đối là người duy nhất dám chửi thẳng mặt hắn như thế, hắn hung hăng vung bàn tay to bè của mình ra tát tới.
Quân Khương Lâm cũng không thèm nhúc nhích mà tránh, trái lại còn giương mắt nhìn thách thức.
- Hừ!
Độc Cô Vô Địch cuối cùng cũng không đánh xuống: "Dù thế nào hắn cũng là nhi tử của Quân Vô Hối đại ca, tính ra cũng có phần là cháu mình, nếu mình đánh hắn thì cũng không hay ho gì."
Độc Cô Vô Địch ráng kềm nén lửa giận, đi theo Quân Khương Lâm tới sương phòng, chợt nghe thấy bên trong tiếng ngáy rung trời vang lên, lại trầm bồng du dương rất là có quy luật nên không khỏi thêm phần tức giận, tung một cú song phi làm cửa phòng nát bấy, sau đó hét lớn:
- Đều lăn ra đây cho lão tử.
Hét to như thế nhưng tiếng ngáy vẫn đều đặn vang lên.
Mùi rượu nồng nặc từ trong phòng bay ra
Độc Cô Vô Địch nhịn không được chun mũi:
- Đây là loại rượu gì? Tại sao lại có mùi thơm như vậy!?
Hắn nhìn thấy nhi tử không bị gì, chỉ là đang ngủ say nên lòng hơi yên tâm! Độc Cô đại tướng quân phi tới, chỉ nghe vô số tiếng bang bang phanh phanh vang lên liên tục, tay đấm chân đá như đánh vào mấy bao cát.
Tiếng ngáy vẫn vang lên như sấm!
Độc Cô Vô Địch choáng váng mặt mày!
Quân đại thiếu gia cười thầm: "Ngươi tưởng rượu đầu do bản thiếu gia nhưỡng ra là nước lã ah? Quan trọng là bây giờ ngươi có đánh bọn chúng cho tới chết, bọn chúng chưa chắc đã tỉnh. Bọn chúng uống nhiều rượu thượng hạng như vậy, nếu không có biện pháp đặc thù của ta thì chuyện say tới chết cũng có thể xảy ra đó. Ha ha ha, đúng là kịch hay còn chưa hết mà!"
- Nười đâu, đem mấy thằng nhóc này khiêng ra ngoài!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!