Chiến đấu đến lúc này, Ưng Bác Không ha ha cuồng tiếu, nói:
- Đã ghiền, đã ghiền! Hôm nay chiến một trận này, thật sự là thỏa chí lâm ly!
Bỗng nhiên Ưng Bác Không rống to một tiếng, thân mình ở giữa không trung quỷ dị dừng lại một chút, sau đó lại lần thứ hai trở lại vòng chiến, trong lúc bất chợt lại từng quyền từng quyền cứng rắn va chạm, từng chưởng đón đỡ, đúng là nửa bước không lùi, chỉ công không thủ!
Bất ngờ đối mặt với tuyệt thế cao thủ có áp lực cường bá bậc này, khiến cho Ưng Bác Không hoàn toàn bạo phát khí thế dũng mãnh trong máu, mái tóc dài tung bay, lại lâm vào trạng thái dũng cảm quên mình chưa từng có từ trước đến nay! Thế công mạnh mẽ của Hoàng Thái Dương, đã có ít nhất tám phần là Ưng Bác Không tiếp nhận.
Cứ như vậy, áp lực phía Xà vương Thiên Tầm dần dần giảm đi. Mà một đời Thiên Phạt thú vương, há lại cam tâm để kẻ khác chiếm ưu thế hơn mình? Vì vậy Xà vương Thiên Tầm cũng kêu lớn một tiếng, hai mắt nhanh chóng chuyển sang màu xanh thẫm, thân thể thon dài lướt vào giữa không trung, sau đó thẳng tắp giống như cây lao từ trên trời giáng xuống. Khi sắp đến trên đỉnh đầu của Hoàng Thái Dương, đột nhiên thân mình nhoáng lên một cái, liền hóa thành tám thân ảnh. Tám Xà vương, đồng thời tiến công!
Hoàng Thái Dương râu tóc tung bay, trong chưởng hàm chứa lực lượng Phong Lôi ầm ầm đánh lên, quát to một tiếng:
- Tới hay lắm!
Khóe miệng Xà vương lộ ra một tia cười lạnh, nghạnh tiếp "phanh" một tiếng, sau đó thân mình nhoáng lên một cái, nhất thời đầy đất đầy trời đầy không gian đều là thân ảnh xinh đẹp của Xà vương! Từ một bên nhìn lại, toàn bộ không gian của toàn bộ chiến trường này, tựa hồ toàn bộ đều là do một mình Xà vương chiếm cứ!
Hoàng Thái Dương liếc thấy kỳ chiêu kinh thế này, cũng không nhịn được giật nảy người. Cùng lúc đó, Ưng Bác Không giống như không cần mạng, từ trên trời cao bổ tới, khóe môi nhếch lên cười lạnh, đánh xuống không lưu tình chút nào, phủ kín bên trong sát chiêu của Xà vương!
Quỷ Ưng Thiên Hàng! (quỷ ưng từ trên trời giáng xuống!)
Hoàng Thái Dương gầm lên một tiếng, giận quá hóa cười, dùng toàn lực phản công lại!
Vài tiếng "bang bang" vang lên, trong lúc điện quang hỏa thạch, chín chưởng liên tiếp của Xà vương ngưng tụ, không hề hoa mỹ xảo trá mà trùng trùng điệp điệp đánh vào sau lưng Hoàng Thái Dương. Cùng lúc đó, bảy trảo của Ưng Bác Không cũng không khoan nhượng chộp vào trước ngực của lão!
Hoàng Thái Dương ha ha cuồng tiếu, cũng không thấy có chút ý tứ né tránh nào, lại chỉ "Phanh, phanh, phanh" ba chưởng đánh trả về phía Ưng Bác Không, đồng thời chân như lốc xoáy đá ngược về phía sau. Xà vương "hừ" một tiếng khó chịu, đưa tay ngăn chặn được rất nhiều nhưng vẫn bị lần phản kích này của lão đá trúng một cước.
Trong nháy mắt, ba người đồng thời bị thương. Cả ba người này đều nằm trong số ít cao thủ đương thời, trong ngày thường tất cả cũng đều là nhân vật mạnh mẽ 'duy ngã độc tôn', há có thể chấp nhận chuyện như vậy? Nhất thời càng trở nên cuồng bạo hơn, không hẹn mà cùng chỗ cùng lúc thét dài một tiếng, sau đó lại lần thứ hai triển khai công kích mãnh liệt toàn lực! Tấn công mạnh mẽ toàn lực!
Ba tiếng thét dài sắc bén hợp lại xông thẳng lên trời cao, nhất thời làm cho gió mây đầy trời cũng theo đó mà biến đổi. Mây mù trên bầu trời Thiên Hương thành theo tiếng quát kia mà hoàn toàn tản đi khắp nơi, lộ ra bầu trời đêm cao vút!
Sau đó lại là vài tiếng bạo chấn ầm ầm, tiếng quát mạnh mẽ của Xà vương, tiếng cuồng tiếu của Ưng Bác Không, tiếng gào thét chửi bới của Hoàng Thái Dương đồng thời vang lên, tiếp đó một tiếng bạo vang lớn nhất đột nhiên mạnh mẽ sinh ra!
Một tiếng bạo vang này mang tới phản ứng mạnh mẽ, tựa hồ ngay cả toàn bộ Thiên Hương thành cũng theo đó mà run rẩy một hồi!
Một cỗ cự lực mênh mông tràn trề không thể chế ngự từ trung tâm ầm ầm bạo phát, thân hình của Quân Chiến Thiên cùng Quân Vô Ý ở một bên quan sát cũng bị cỗ khí kình cứng rắn mạnh mẽ này đẩy ra xa hơn mười trượng! Sau lưng đụng vào tường "phanh" một tiếng.
Ba bóng người như sao băng phóng xuống, hơn nữa chia làm ba phương hướng rơi xuống đất. Ưng Bác Không lảo đảo hạ xuống, sau khi rơi xuống đất lui hai bước, cố gắng ép thân thể đứng vững, nhưng do công lực mạnh mẽ của Hoàng Thái Dương đánh lên trước ngực còn chưa tiêu hết, lại sinh sôi không ngừng đánh tới. Ưng Bác Không từ đầu đến cuối không thể ngừng xu thế lui lại, lại lui tiếp hai bước, lúc này mới bám vào cột rồi đứng vững, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, cuối cùng một dòng máu tươi từ khóe miệng chậm rãi chảy ra, ướt át tươi đẹp!
Xà vương lại bay ra ngoài như diều đứt dây, ở giữa không trung trở mình lộn nhào mấy cái, rơi xuống đất lảo đảo lui về phía sau. Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp trở nên trắng bệch, hai chân lại giống như là mọc rể trên mặt đất, không hề động đậy, nhưng nửa thân trên lại không tránh được ngửa ra sau một chút, mái tóc dài bay về sau phát ra một tiếng "tê" đầy quái dị!
Hoàng Thái Dương ầm ầm rơi xuống đất, xoay tròn hai vòng, mái tóc trắng kia vốn được chải chuốt sạch sẽ dị thường bây giờ đã hoàn toàn tán loạn, rối tung ở trên vai, giống như lệ quỷ dữ tợn, thần tình lộ vẻ cuồng nộ, nổi giận gầm lên một tiếng. Cánh tay lại rung lên lần nữa, đột nhiên từ trên người của lão nhẹ nhàng rơi xuống mười mấy vật màu tím giống như bươm bướm!
Nguyên lai mới vừa rồi trong lúc kịch chiến, Hoàng Thái Dương bị Ưng, Xà hai vị Chí Tôn khóa lại chiêu pháp, không cách nào phản ứng lại, cuối cùng bị đánh trúng chín chưởng bảy trảo. Với tu vi huyền công cùng thân thể cường hãn của lão, mặc dù còn có thể chịu đựng, nhưng bộ áo tím của lão cũng bị đánh ra mười sáu cái chưởng ấn rõ ràng. Hiện giờ ba người tách ra, mười sáu chưởng ấn trên áo tím kia cũng từ trên người của lão tróc ra rơi xuống!
Nhẹ nhàng rơi xuống đất!
Tử bào hoàn toàn biến thành trang phục của lũ ăn mày, lộ ra một cái nhuyễn giáp màu vàng ở bên trong, kim quang lấp lánh!
Quân Khương Lâm đang ẩn thân xem cuộc chiến cũng hít vào một hơi lãnh khí. Chưởng lực của Ưng Bác Không cùng Xà vương có bao nhiêu khủng bố, trong lòng Quân Khương Lâm cũng biết rõ. Thế nhưng mười sáu chưởng ngưng tụ như vậy nện vào trên người Hoàng Thái Dương, lão tiểu tử đó lại không hề xảy ra chuyện gì!
Mặc dù trên người lão có kiện nhuyễn giáp kia, tất nhiên cũng tạo ra tác dụng tương đối, nhưng công lực bản thân của lão tiểu tử đó cũng đích thực là thâm hậu, đạt tới một trình độ cực cao, trình độ cường hãn của thân thể cũng không kém, đạt tới một tầm cao khiến người ta mới nghe mà rợn cả người!
Khó trách Mai Tuyết Yên đã từng nói qua, mặc dù bản thân có thân pháp nhanh nhẹn quỷ dị lạ thường, cũng có lợi kiếm tuyệt thế vô song nơi tay, nhưng nếu như thực sự mang nó chống lại cao thủ chân chính có trình độ trên Chí Tôn, lại vẫn là năng lực không đủ! Lấy ngay Hoàng Thái Dương trước mắt này mà nói, chỉ sợ cho dù là bị mình đánh lén cũng chưa chắc sẽ có bao nhiêu hiệu quả! Thiên hạ lại thực sự tồn tại người biến thái như vậy! Quân Khương Lâm âm thầm vui mừng, may mà lúc lão tới mình không có lợi dụng thần kiếm đánh lén.
Nếu không, chắc chắn là trộm gà không xong còn mất nắm gạo!
Hoàng Thái Dương cúi đầu trầm mặc, nhìn quần áo mình, thật lâu sau mới nặng nề ngẩng đầu lên, nhếch môi lên một chút như cười như không, âm thanh trầm trầm nói:
- Không đơn giản! Mấy trăm năm qua, lão phu chưa từng bị tổn thương, ngày hôm nay lại bị hai tên tiểu bối các ngươi dồn đến tình cảnh như vậy, quả nhiên là cảm giác mới lạ. Ha ha ha... Không sai, không sai. Đã ghiền, quả nhiên là đã ghiền cực kỳ.
Lão dừng lại một chút, nhìn Ưng Bác Không:
- Ưng Bác Không, nguyên lai ngươi cũng không phải hư danh nói chơi! Hôm nay đánh một trận, lão phu xem như thừa nhận danh tiếng nằm trong Bát Đại Chí Tôn của ngươi thực sự không phải là hư danh nói chơi! Bất quá, đáng tiếc là, ngươi - vị Chí Tôn vừa mới được lão phu thừa nhận, lập tức sẽ chết ở nơi này! Quả thực là một việc đáng tiếc.
Ưng Bác Không hắc hắc cười lạnh, nói:
- Lão tử có chết hay không, hay hoặc giả là khi nào thì chết, còn không tới phiên ngươi nói chuyện.
Hoàng Thái Dương không để ý tới hắn, ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn về phía Xà vương Thiên Tầm, ánh mắt lại có chút ngưng trọng:
- Nữ oa oa, thật sự ngươi cũng không đơn giản đâu. Nếu như hai mắt của lão phu không mờ, không đoán sai, nữ oa oa hẳn là thú vương của Thiên Phạt sâm lâm - Xà vương các hạ?
- Biết rõ bổn tọa chính là Xà vương của Thiên Phạt, ngươi còn dám nói từ "nữ oa oa" kia ra khỏi miệng? Hoàng Thái Dương, lá gan của ngươi không nhỏ đâu, cũng tự cao quá đấy! Khu khu chỉ là một tên gia hỏa gần hai trăm tuổi, không ngờ lại dám ở trước mặt bổn tọa cậy già lên mặt sao?
Xà vương Thiên Tầm không lưu tình chút nào, châm biếm lại.
- Ha ha, thú vương của Thiên Phạt sâm lâm cố nhiên có tuổi tác lớn, nhưng một khi hóa thành hình người rồi, muốn dựa theo tuổi tác của nhân loại mà tính, Xà vương Thiên Phạt các hạ, ta xem ngươi hóa hình chỉ sợ còn chưa tới ba mươi năm đi? Lão phu cũng trải qua hơn hai trăm năm xuân thu, cho dù gọi ngươi một tiếng "nữ oa oa", chẳng nhẽ có chỗ nào không đúng sao? Chẳng nhẽ ngươi muốn lão phu phải gọi ngươi một tiếng 'đại xà hồn thân tinh xú' sao? (đại xà khắp người tanh hôi)
Hoàng Thái Dương cười đầy âm hiểm, nói chuyện cũng hết sức ác độc.
- Hỗn trướng! Ngươi đang nói cái gì? Cái gì "hồn thân tinh xú"?
Dù sao thời gian Xà Vương Thiên Tầm hóa hình còn ngắn, chỉ không đến hai mươi năm, tâm tính còn chưa đủ trầm ổn, hơn nữa chỗ thiếu sót xưa kia của bản thân bị người ta vạch trần, mà đặc tính của bất kỳ phụ nữ nào cũng là 'yêu đẹp ghét xấu', nhất thời nàng bị Hoàng Thái Dương chọc giận.
- Ta đang suy nghĩ không biết Quân gia rốt cuộc là dựa vào thần bí cao nhân nào mà dám cùng Mộng Huyễn Huyết Hải chúng ta đối đầu như vậy, hóa ra lại là có Thiên Phạt sâm lâm ở sau lưng làm chỗ dựa. Xà vương... hắc hắc... quả thực là tên tuổi thật lớn. Đáng tiếc, nếu như là Thiên Phạt sâm lâm của hai trăm năm trước có lẽ còn có thể làm cho bản tôn sợ hãi một phần, nhưng hiện giờ... ha ha ha... Thiên Phạt sâm lâm sớm đã là hoa cúc ngày hôm qua (ý nói hết thời), không đủ tư cách đứng vào hàng ngũ tứ đại thánh địa, lại càng không đủ để cao nhân lánh đời như Mộng Huyễn Huyết Hải bọn ta đặt vào trong mắt nữa rồi! Ngươi bất quá cũng chỉ là một con rắn nhỏ hèn mọn, chẳng lẽ thực sự cho rằng mình là Thanh Long sao? Ha ha ha....
Sắc mặt của Hoàng Thái Dương âm âm dương dương, nói chuyện lại càng âm dương quái khí, tràn đầy ý tứ châm chọc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!