"Lãnh đạo của ba Thừa Ân muốn gả con gái của ông ta cho Thừa Ân. Chuyện này có Mai tướng quân tác hợp. Nếu như Thừa Ân từ chối, người thứ nhất bị xui xẻo là ba của anh ta."
"Vì đề phòng chuyện này, nên tôi giả bộ làm bạn gái của anh ta." Hoắc Vi Vũ không giữ được nữa, nói ra.
"Ai cũng có thể giả làm bạn gái của anh ta, sao lại là cô?" Cố Cảo Đình nhíu mày.
"Tình huống lúc trên toàn án quân sự anh cũng thấy, Thừa Ân đối với tôi như vậy, tùy tiện tìm một cô gái khác Mai tướng quân sẽ không tin đâu." Hoắc Vi Vũ bất đắc dĩ nói.
"Lâm Thừa Ân đối với cô làm sao hả?" Cố Cảo Đình truy vấn, trong mắt, đều là không vui.
"Bọn họ đều nghĩ người Thừa Ân thích chính là tôi." Hoắc Vi Vũ vô lực nói.
"Vậy hả? Chẳng lẽ không đúng sao?" Cố Cảo Đình cả giận nói.
"Nhìn xem, cả anh cũng cho là vậy, cho nên, chỉ có tôi có thể giả bộ." Hoắc Vi Vũ cảm thấy nên nói, nên cô mới nói.
Cô đứng dậy, muốn đi đến tủ lấy quần áo của mình.
Cố Cảo Đình ôm eo của cô.
Cô lại về lại trong ngực của anh.
Đọc tiếp tại truyenazzmoi.com nhé !
Cố Cảo Đình liếc cô, ánh mắt sâu thêm mấy phần, trầm giọng nói:
"Chuyện này để tôi giải quyết, không được tự chủ trương, được không?"
"Anh muốn làm sao?" Hoắc Vi Vũ không yên lòng, trong mắt dấy lên mấy phần hi vọng.
"Tìm một lý do, cho ba Lâm Thừa Ân chuyển đi là được." Cố Cảo Đình hời hợt nói.
Ánh mắt Hoắc Vi Vũ ảm đạm xuống, lý trí nói:
"Mai tướng quân sẽ không thả ra đâu."
"Cô cho rằng hôm nay tôi đến đây làm gì?" Cố Cảo Đình hỏi.
"Có ý gì?" Hoắc Vi Vũ không hiểu hỏi.
"Lãnh đạo của ba Thừa Ân là Khuê An Quyền, thủ trưởng 24 hào hải quân. Lúc đầu ông ta gia nhập vào quân đội của Mai Kính Sơn là vì có thù riêng với thủ trưởng Hồng Việt Hải, nên không theo tôi."
"Hiện tại Mai Kính Sơn rất xem trọng Hồng Việt Hải, ông ta sẽ an tâm với Mai Kính Sơn sao? Ông ta cần tôi ném ra một cành ô liu, cho nên, tôi mới tới." Cố Cảo Đình nhếch miệng, tự tin nói.
Nhưng phần tự tin này không cuồng vọng, ngược lại làm cho người ta tin phục.
"Cho nên, Khuê An Quyền sẽ khôn g nghe lệnh của Mai Kính Sơn, ba của Thừa Ân cũng sẽ an toàn." Hoắc Vi Vũ suy đoán nói.
Không thể nghi ngờ đây là tin tức tốt nhất trong hôm nay.
Trong lòng cô rộng mở, trong sáng, khóe miệng không tự chủ được dương lên.
Một khi Khuê An Quyền theo Cố Cảo Đình, cô không cần lo lắng cho ba của Thừa Ân nữa.
Cô với Cố Cảo Đình cũng tốt lên.
Hoắc Vi Vũ nhìn Cố Cảo Đình.
Anh ngắm nhìn nụ cười của cô, ánh mắt cũng hòa hãn đi.
Người phụ nữ này, có thể tùy tiện khống chế tâm tình của anh.
Anh yêu cô đến thảm rồi, làm sao bây giờ.
Ép cô, sợ cô kháng cự, sợ cô phản nghịch, hung hăng yêu cô, lại sợ cô sợ anh.
Anh thật muốn lấy cô về nhà, không cho cô ly hôn, anh muốn bảo vệ cô suốt đời, cho cô sinh thật nhiều con cho anh.
Anh cúi đầu, hôn lên môi cô, chẳng qua, chỉ một chút, liền buông ra.
"Lát nữa gặp Lâm Thừa Ân muốn nói với anh ta thế nào?" Cố Cảo Đình hỏi.
"Chúng ta định làm bộ." Hoắc Vi Vũ cảm thấy dễ dàng hơn rất nhiều.
Cô đứng dậy, lấy áo của mình.
Cố Cảo Đình nữa dựa vào ghế sofa, rũ mắt nhìn cô, không tán đồng nói:
"Làm bộ, cô vì anh ta làm nhiều như vậy?"
"Chúng tôi cùng nhau lớn lên, nói là bạn cũng như anh em, giống như tay chân, anh ta luôn coi tôi là em gái." Hoắc Vi Vũ xác định nói ra.
Khóe miệng Cố Cảo Đình giật giật, trong mắt không có lại không có chút ý cười:
"Tôi cảm thấy, giữa đàn ông và phụ nữ, không có tình bạn thực sự."
"Vậy anh và Phùng Tri Dao thì sao?" Hoắc Vi Vũ bật thốt lên, dò xét nhìn anh một chút.