Khi vừa rời khỏi căn chung cư của Hạ Dương, Lưu Ly cũng vừa nhận được một cuộc gọi từ quản lý.
''Có chuyện gì ạ?''
''Em mau tới đoàn phim đi, đạo diễn nói phải quay gấp. Không biết vì sao lại đổi lịch quay nữa.''
Lưu Ly cảm thấy thắc mắc nhưng vẫn đồng ý tới đoàn phim vì hiện giờ xô đang cần thêm công việc để kiếm thêm tiền trả cho Hạ Dương.
''Em tới rồi ạ''. Lưu Ly bước vào.
Lưu Ly tính qua chào hỏi đạo diễn nhưng lại thấy ông ấy đang bận nhận điện thoại nên đành thôi.
khoảng 10 phút sau, đạo diễn thông báo buổi quay phim hôm nay bị hủy bỏ do bên phía trường quay chưa chuẩn bị xong nên lùi lịch sang chiều hôm nay.
''Ngại quá, làm mọi người cất công tới đây. Hẹn mai gặp lại nha.''
Cô nghĩ đã lỡ đến công ty rồi nên ghé qua xem tình hình MV của cô phát hành như thế nào rồi nên ghé qua phòng của Trần Tư Thành.
Vì Trần Tư Thành mãi mê làm việc nên anh đã ngủ lúc nào không hay nên anh cũng không biết có người vào phòng.
Lưu Ly liền vừa lay người vừa gọi anh: ''Nhạc sĩ Trần, chào anh.''
Vì có chút mơ hồ nên anh mơ màng nhìn thấy hình ảnh Ly Tâm ở nhưng năm đại học.
Mái tóc dài đen óng cùng với giọng nói ngọt ngào. Hình ảnh ấy cứ hiện hữu trong kí ức của anh khiến anh lưu luyến khó quên.
Nhưng chắc Lưu Ly không nhớ anh đâu.
Trần Tư Thành động nhiên gọi tên cô: ''Ly Tâm?''
Lưu Ly hoảng hốt nhưng rồi lại nghĩ mình đã nghe nhầm thôi.
''Nhạc sĩ Trần, tôi có việc tìm anh.''
Lúc này, Trần Tư Thành mới tỉnh táo lại: ''À, cô Lưu Ly có chuyện gì sao?''
Lưu Ly: ''Cũng không có gì đặt biệt. Chỉ là tôi muốn xem MV của tôi như thế nào thôi.''
''À, cái này là bên phía quản lý của cô phụ trách, tôi cũng không biết nó như thế nào rồi.''
Anh chỉ là người phụ trách mảng sáng tác ca khúc, phần còn lại ở tổ khác sẽ làm và chuyển lại cho quản lý của nghệ sĩ.
Lưu Ly bỗng đỏ mặt, vì cô mới bước chân vào giới giải trí và cũng mới hoàn thành MV đầu tiên nên cô không biết điều cơ bản ấy. Lại còn làm phiền người khác khi đang nghĩ ngơi nữa chứ.
Lưu Ly vội vàng xin lỗi Trần Tư Thành rồi rời khỏi phòng: ''Xi...Xin lỗi vì đã làm phiền ạ! ''
Sau khi nghe tiếng đóng cửa. Trần Tư Thành đột nhiên cười lớn.
''Haha, em ấy vẫn đáng yêu như vậy.''
Lưu Ly vừa định đến chỗ quản lý thì nhận được của tin nhắn từ Hạ Dương, sắc mặt Lưu Ly bỗng chốc trở nên lạnh lùng.
Hạ Dương: Tại sao đồ ăn khi sáng em lại không ăn?. Truyện Nữ Phụ
Lưu Ly trả lời: Tôi không đói, cảm ơn Hạ tổng đã quan tâm.
Hạ Dương muốn nhắn gì đó nhưng lại thôi, chỉ đáp: Ừm.
Cô không để ý đến nữa mà đi đến chỗ quản lý.
Vừa vào phòng, cô nói: ''Chị Tô Đường, MV như thế nào rồi ạ?''
''À, Chúng ta vẫn còn thiếu một cảnh nữa.''
''Vậy là chưa xong ạ?''
''Ừm.''
Lưu Ly nghe vậy liền nói: ''Chị Tô Đường, cho em tới trường quay MV đi chị.''
Tô Đường hơi ngập ngừng: ''Nhưng đạo diễn nói với chị chiều nay sẽ khởi quay.''
''Không sao đâu, chỉ đi một chút thôi mà.''
Vì Lưu Ly nài nỉ nên Tô Đường đành đồng ý nhưng với điều kiện chỉ được đến đó một tiếng rồi trở về.
Lưu Ly liền đồng ý, cả hai người cùng đi đến đoàn quay.
Khoảng 20 phút sau, hai người đã đến nơi.
Lưu Ly vừa thấy mọi người liền lịch sự chào hỏi. Cô chạy đến hỏi đạo diễn về cảnh quay.
''Vì có chút sơ xuất về tổ quay phim nên hơi chậm trễ.''
Lưu Ly mỉm cười: ''Không sao.''
Bỗng có một nhân viên chạy đến thông báo: ''Đạo diễn, giám đốc và Hạ tổng đến thăm đoàn.''
''Gì cơ!?''
Hai người nam nhân bước vào làm thu hút sự chú ý của mọi người trong đoàn chỉ riêng Lưu Ly cô không quan tâm đến.
''Giám đốc, cảm ơn ngàu đã đến thăm đoàn của chúng tôi.''
Tần Đình cười cười: ''Mọi người vất vả rồi''
Tần Đình: ''Tôi có gọi cà phê cho mọi người, mọi người nghĩ ngơi chút đi.''
Nhân viên trong đoàn liền đến cảm ơn Tần Đình rồi đến nhận cà phê của mình. Riêng Lưu Ly đi đến chỗ đạo diễn nói chuyện.
Hạ Dương đứng nói chuyện cùng Tần Đình nhưng ánh mắt không rời Lưu Ly.
Đột nhiên một cô gái có vẻ còn ở tuổi thiếu niên khá trẻ tuổi lướt ngang qua cô. Ánh mắt Hạ Dương cùng Lưu Ly cùng nhìn cô gái ấy.
Nhớ lại nhưng năn tháng tuổi trẻ thật sự hồn nhiên trong sáng. Lúc đó cô cũng theo theo đuổi Hạ Dương bằng thứ tình yêu trong trẻo ấy.
Nhưng giờ cô đã 27 rồi. Mọi thứ chỉ còn lại là kí ức thôi.
Bỗng cô gái ấy đi đến chỗ Hạ Dương tiếp chuyện với hắn. Nhìn Hạ Dương vẫn phong độ như những ngày đầu cô gặp hắn. Còn cô bây giờ đã thấy mình có chút già rồi.
''Ngài Hạ, em tên Chu Lam 19 tuổi. Rất vui được làm quen với ngài.''
''Ừm''
Chu Lam cứ đứng đó cố bắt chuyện với Hạ Dương nhưng ánh mắt của hắn lại không rời Lưu Ly.
Chu Lam cũng nhìn theo ánh mắt của Hạ Dương. Nhìn thấy hắn đang dõi theo một bóng người ngồi phía đằng xa kia.
Ánh mắt của Chu Lam bỗng loé lên một tia chán ghét. Cô quay sang cười cười nói: ''Không phải tuổi trẻ thật tốt sao...''
Cánh tay cô bắt đầu không yên phận mà vuốt cà vạt của hắn.
''Ngài Hạ.''