Chương 334
“Chàng như vậy, Hoa Nhan nàng…” Trong lòng Tử VI có cảm giác nói không nên lời.
Lê Hiên lắc đầu: “Nàng ấy kiên cường hơn nàng tưởng, cũng thông thấu. Ta đã cùng nàng nói rất rõ ràng. Nàng ấy từ nhỏ đã được bồi dưỡng làm trữ quân, cho nên không cần lo lắng cho nàng.”
Lê Hiên nói: “Tử Vi chưa bao giờ chủ động hại người khác. Nàng chỉ đánh trả hoặc tự vệ, cho nên ngươi tự giải quyết cho tốt.”
Hãn đi ra ngoài.
Hoa Nhan mở to hai mắt: “Lăng đại ca, ngươi mặc kệ? Rõ ràng là ta trúng độc!”
Lê Hiên đã dựa vào tường nhắm mất lại.
Hoa Nhan đi đến bên cạnh Tử Vĩ: “Yêu nữ, ngươi dùng phương pháp gì mê hoặc Lăng, đại ca? Mau cho ta thuốc giải!”
Tử Vi nhắm mắt lại không nhìn nàng, thấp giọng nói: “Ngươi tốt nhất đừng tới gần ta quá. Toàn thân ta đều có độc, ngươi không cần thận lại trúng độc thì làm sao bây giờ?
Ta nơi này có Bó Cốt tán, trúng Bó Cốt tán, xương cốt sẽ rời ra khỏi thịt, người sống sờ sờ sẽ đau đến chết, tròng mắt đều rớt ra ngoải.”
Trương Dương ở bên ngoài nhịn không được bật cười, hắn nhỏ giọng nói: “Hoa Nhan công chúa này hôm nay gặp phải đối thủ.”
Hàn Chi Đào cũng cười: “Một người độc nữ, một người yêu nữ, nhưng đều là người lương thiện. Hoàng Thượng thật có phúc.”
Lê Hiên nhắm mắt lại nói: “Ngày mai hai người các ngươi phụ trách dẫn địch nhân đi, chúng ta rút lui.”
Hàn Chi Đào cùng Trương Dương lập tức câm miệng không nói nữa.
Hoa Nhan thấy Lê Hiên thật sự mặc kệ, nàng đứng đó, thò đầu nhìn Tử Vi: “Được rồi, chúng ta giải hòa. Ta không dùng chúng nó hù dọa ngươi, ngươi cho ta thuốc giải đi.”
Tử Vi nói: “Ta không yên tâm ngươi. Nếu sáng sớm ngày mai ta không có việc gì, ta sẽ cho ngươi thuốc giải.”
Hoa Nhan sờ sờ mặt mình, “Qua một tối sẽ không già đi nhiều chứ?”
Tử VI nói: “Sẽ không.”
Hoa Nhan năm xuống, “Được, xem như ngươi lợi hại.”
Một lát sau Hoa Nhan lại hỏi: “Ta mười bảy, ngươi bao lớn?”
Tử VI nói: “Mười chín.”
Hoa Nhan nói: “Nghe nói ngươi vẫn luôn theo đuôi Lăng đại ca. Ngươi xem hắn là mặt trời của mình sao?”
Tử VI nói: “Trước kia thì đúng. Nhưng hiện tại, ta càng muốn tự mình tỏa sáng. Công chúa, ta đang tự hỏi làm thế nào đề cứu Tư Mã Huy. Ngươi cứu Lê Hiên, ta rất cảm ơn ngươi. Chỉ là hiện tại không muốn ÿ lại vào ngươi như trước kia.”
Hàn Chi Đào cùng Trương Dương nghe lén không dám thở mạnh, nghe thấy Tử Vi giống như đã thay đôi, không còn mê luyến Hoàng Thượng như trước kia.
Hàn Chi Đào trộm nhìn Hoàng Thượng, hắn nhắm mắt lại, tựa như đã ngủ.
Trời chưa sáng, Lê Hiên đã phái Hàn Chị Đào mang theo thư hắn tự tay viết lẻn đi Cao Địch Quốc.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!