Chương 409: Có hứng thú không?
Tuy nói như vậy, nhưng không biết tại sao, Phùng Dịch Phong luôn cảm thấy có gì đó không ổn.
Biết rằng thân phận và địa vị của mình có nhiều người muốn dính líu đến, các loại nịnh hót, thân cận, các chiêu trò bán sủng vô số, Giang Hiểu Nhi có thể hiểu rất rõ.
Nhưng đối với nhiều vấn đề của anh, đặc biệt là những chuyện liên quan đến công việc, trừ khi anh tự mình nói ra, về nguyên tắc, cô sẽ không chủ động hỏi han. Dù sao cũng là việc cá nhân cô ấy muốn cả hai đều có không gian riêng. Ngoại trừ những việc mà ai cũng biết ra thì họ luôn muốn giữ cho nhau một số điều bí ẩn. Nếu biết tất cả về nhau sẽ không còn vui vẻ nữa.
Anh không nói nên cô thôi không hỏi nữa, cô nắm lấy cánh tay anh ấy và nghiêng đầu nói:
“Ừ, sau này em sẽ dùng chiêu trò nhiều hơn, bán sủng nhiều hơn, không thể để người khác vượt mặt được! Chồng, khiêu vũ cùng em không?”
Không đợi Phùng Dịch Phong phản ứng, Giang Hiểu Nhi đã hỏi liền trả lời: “đồng ý nhé. em ghi lại đây!”
Véo mặt cô, Phùng Dịch Phong không nhịn được: “Lại bắt đầu nghịch ngợm!”
Anh muốn khiêu vũ cùng cô cô không phải là vì cô cầu xin! Mà do cô đặc biệt.
Nắm lấy tay cô cùng vào sàn nhảy, tay vòng qua eo cô, ánh mắt ngập ý cười!
***
Lúc này, trong biệt thự. Trương Việt Khánh đang kéo hành lý, mới vừa mở cửa phòng khách mùi đồ ăn liền xông ra.
“Việt Khánh, anh về rồi? Mệt không? Em đun nước cho anh! Anh đi thay quần áo nghỉ ngơi đi!”
“Em làm bánh bao, đợi anh về sẽ nấu!”
Anh đem vali kéo qua một bên trước, Giang Lộ xoay người rót cho anh một cốc nước nóng, thật lâu Trương Việt Khánh không động đậy, không khí như đông cứng lại.
Nở nụ cười khô khốc, Giang Lộ chậm rãi rút tay về, nhấp một ngụm rồi nói:
“Em không có ý gì khác, Em muốn làm gì đó để cảm ơn anh! Em biết rằng ai cũng coi em là một con rắn độc và phụ nữ độc ác. Đi đến đường hôm nay là do em đánh bị như vậy!” Tuy nhiên trong lúc như vậy em phải làm mọi cách để bảo vệ em gái của mình! ”
Thở dài, Giang Lộ nói:
“Có thể anh không tin! Hắn đã lạnh như vậy với em và định những tâm ra tay với cả con gái ruột của mình! Nếu ngày đó, không phải em để nó đi trước thì có lẽ nó còn tệ hơn cả em lúc bây giờ. Thật kinh tởm lúc đó em chỉ mới 14 tuổi! Từ lúc đó tôi đã nhận ra ông ấy hèn hạ và đê tiện! Trước khi gặp anh, em chưa bao giờ tin vào đàn ông hay tình yêu! Việt Khánh, Mặc dù em nói dối anh nhưng em chưa từng tổn thương anh! Tất cả những người yêu trả thù đều là người đã tổn thương và định tổn thương em! Nếu ai cũng muốn sống tốt thì ai sẽ là người chịu khổ? ”
Thở dài một tiếng, Giang Lộ đặt ly nước xuống, cầm túi ở một bên, đáng thương nói:
“Cảm ơn anh đã sẵn sàng giúp em lúc bất lực nhất! Em có thể không phải là người tốt, nhưng em vẫn biết quay về bên! Việc thích anh mấy năm cũng không tàn nhẫn bằng việc em đã bị hành hạ suốt hơn mười năm! Việt Khánh, Em không cần anh hiểu, chỉ mong anh đừng vứt bỏ em. Em bây giờ em không có gì ngoài anh cả! ”
Nước mắt lưng tròng, Giang Lộ cúi đầu, cổ tay đột nhiên bị bắt:
“Không phải … Em đã làm bánh bao sao? Anh cũng đói!”
Đột nhiên, Giang Lộ nở nụ cười:
“Em sẽ nấu cho anh ngay, anh trước đi tắm đi ra ngoài là có thể ăn được rồi!”
Xoay người đẩy vali, nâng lên lầu, nhìn cô vất vả bận rộn, trong phút chốc Trương Việt Khánh vẫn cảm động, quay người cầm lấy:
“Để anh!”
“Vậy Em đi nấu!”
Giang Lộ xoay người vào phòng bếp, Trương Việt Khánh vô tình say người thấy được bóng lưng quen thuộc trái tim đột nhiên nói:
Dịp cuối tuần anh đi đá bóng hoặc về thăm họ hàng, về đến nhà liền thấy bóng lưng chị mình tấp nập bận rộn!
Bóp cần gạt vali, tâm của Trương Việt Khánh cũng dao động không thể giải thích được: Một số thứ, không để mất, không biết quý giá như thế nào! Giang Lộ Đối với anh, này ——
Bất giác thở dài, đột ngột lắc đầu, Trương Việt Khánh xách va li lên lầu .
Lúc anh đi xuống, trên bàn đã bày sẵn một nồi bánh bao nóng hổi, Giang Lộ bận đem tỏi đến, nhìn cô đi dọn canh, trên cổ đeo tạp dề, bộ dạng một người tài đức vẹn toàn., Trương Việt Khánh không ngừng tâm niệm:
Nếu như lúc này, người bên cạnh hắn là Giang Hiểu Nhi thì tốt biết mấy!
Đột nhiên biết được tất cả nguyên nhân khiến anh và Giang Hiểu Nhi đi đến ngày hôm nay, Nếu nói không có thành kiến với Giang Lộ là nói dối, nhưng nếu ghét cô ấy thì cũng không phải!
Anh cũng không thể phủ nhận nữ nhân này thật ra đối với hắn rất tốt, ít nhất cũng dùng chân tình, cho nên đối với Giang Lộ, có lẽ tồn tại cảm giác thương hại.
Ăn bánh bao, Trương Việt Khánh vẫn rất xúc động, đối với anh thành phố này cũng xa lạ cô đơn! Giờ phút này, hai trái tim cô đơn, vừa quen thuộc vừa xa lạ lại vô thức an ủi, sưởi ấm lẫn nhau.
Bữa cơm này, hai người ăn một cách bình thản và ấm áp.
Đặt đũa xuống, Giang Lộ thêm chút canh cho anh, sau đó nói: “Lần này đi công tác có thuận lợi không? Em có một ít công sức trong tay nếu anh thiếu tiền thì–”
“Không! Mọi chuyện tốt đẹp! Giữ lại cho mình, nữ nhân vẫn nên có chút tiền! Lộ Lộ, cám ơn! Sau này có chuyện gì được có thể tìm đến anh! Cảm ơn em nhưng … ”
Nhưng anh không thể chấp nhận tình cảm của cô! Anh không muốn nói dối cô, kẻ không muốn cô chìm sâu vào đó.
“em biết!” Nhanh chóng ngắt lời anh, Giang Lộ đổi chủ đề:
“Em nghe nói gần đây có các cuộc đấu giá đất ở phía Tây, hình như đang rất nổi. Mấy công ty lớn đang tranh nhau. Không biết có chính sách hay định hướng chung nào không? Anh có quan tâm không? Nghe nói Trương Việt sẵn sàng bỏ ra hàng chục tỷ để tham gia đấu thầu! “