Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đọc truyện hay Cô vợ nuôi từ bé
Đọc FULL truyện Phú ông : TẠI ĐÂY
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 404: Phùng Hàm Hương, đính hôn?
Nếu như biết đã để lại tâm lí lớn như vậy. thì ngay từ đầu, thà để nữ nhân kia ra đi anh cũng không muốn làm cô tổn thương!
“Em có biết bây giờ anh sợ hãi như thế nào không? Sợ hãi khi mỗi ngày trở về không thấy em?”
Phùng Dịch Phong ôm lấy cô nặng nề thở dài:
“Tha lỗi cho anh, được không? Tức giận thì đánh anh cũng được anh sẽ không đánh lại! Hết giận rồi thì mọi chuyện bỏ qua có được không? Đừng để anh một mình —— ”
Thật ra cô cũng rất băn khoăn, Cô muốn bỏ xuống tất cả nhưng không thể làm được. Cô biết dạo gần đây tâm lý mình không ổn nhưng cô không biết phải làm sao.
Cái vẽ cùng anh có thể khiến cô phần nào thoải mái, cô thật sự không biết dạo này mình như thế nào. Cô cũng biết mình đã rất quá đáng:
“Không biết tại sao em như cảm thấy mình bước vào thời kỳ mãn kinh sớm, em xin lỗi!”
Nhìn thấy cuối cùng cô cũng bình thường, Phùng Dịch Phong cảm thấy mệt mỏi ngồi phịch xuống sofa, ôm cô vào lòng, lau nước mắt trên khóe mắt cô:
“Em không nên bỏ qua tình cảm của anh! Tiểu Nhi, tương lai chúng ta còn cả một chặng đường dài nữa! Có thể có chông gai, có thể có ồn ào, nhưng dù sao cũng phải đi cả đời, em biết không?”
Phùng Dịch Phong siết chặt ngón tay cô, hy vọng không có chuyện gì dễ dàng từ bỏ nhau!
“Ừ! 10 lời hứa, em nhớ. Sẽ không dễ dàng bỏ như vậy!”
Có thể là cô ích kỷ đối với tình cảm, hoặc là cô vẫn quá theo đuổi sự hoàn hảo đối với anh! Đó là lý do tại sao cô không thể bỏ qua khúc mắc này ngay. Hiểu Nhi nhẹ nhàng dựa vào vai anh.
Giơ tay lên, Phùng Dịch Phong véo má cô:
“Cả đời của anh, chỉ cần em! Nếu không thể ở bên cạnh em, anh sẽ học Dương Quá! Anh có thể tìm đợi Tiểu Long Nữ mười sáu năm, ít nhất cũng sẽ dùng 16 năm tìm em! Lời hứa anh đã nói ra sẽ có hiệu nghiệm đến chết! Vì vậy nếu sau này anh không đủ tốt thì hãy cho anh ít nhất một năm? ”
Biết được quá khứ của cô với Trương Việt Khánh, lúc này Phùng Dịch Phong chỉ hận không gặp cô sớm hơn.
cô đã bị tổn thương rất nặng, nên bây giờ cô dễ dàng rút lui, đó cũng là bản chất của con người.
Tuy rằng trong lòng không ngừng tự nhủ nam nhân chỉ có thể tin tưởng ba điểm, nhưng lúc này, Hiểu Nhi khi nghe được vẫn là khá vui vẻ, không phải bởi vì lời nói ngon ngọt của anh, mà là bởi vì yêu cầu đối với chính mình không thấp, trái ngược với tính cách độc đoán của anh ta.
“Làm sao chồng có thể ghét em được?”
Phùng Dịch Phong trái tim run lên, nhưng là bật cười một tiếng:
“Bây giờ nhấn mạnh bình đẳng nam nữ! Dù không có đủ kiên nhẫn anh vẫn sẽ đợi em! Thật sự anh vẫn không hiểu tại sao bọn họ có thể chờ đợi tận 16 năm? Đến khi đã chạm vào tình yêu anh mới có thể hiểu được! Anh không muốn chúng ta như vậy anh muốn chúng ta hoàn hảo! Anh là chồng của một mình em cả thể chất lẫn tinh thần! ”
Đùa chút thôi, Hiểu Nhi cũng không có coi trọng, nhưng là cảm thấy cô cùng Trương Việt Khánh quan hệ ba năm không thể quên, hiện tại Trương Việt Khánh hoàn toàn không thể so sánh với anh.
Phùng Dịch Phong trìu mến sờ mũi cô: “Vợ à!”
Anh vẫn thích cô như thế này, duyên dáng và nhanh nhẹn, khiến người ta phải sôi sục.
“em đi tắm đây! Buồn ngủ quá, anh phải đợi em, ôm em ngủ.”
không đợi Phùng Dịch Phong đáp lại, Hiểu Nhi liền chạy đến tủ quần áo bên người.
Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy, Phùng Dịch Phong nhất thời nhịn không được dở khóc dở cười: Quả thật là ảo não, tính tình thay đổi thật lẹ!
Hiểu Nhi ra ngoài, thấy anh còn ở trên sô pha chạy tới, ánh mắt buông xuống quần áo màu lam bột phát:
“A, thật đáng tiếc! Em đem nó cắt đi rồi! Thói quen này không tốt! Đánh tay em. Đi thôi!”
Trước giờ tôi không có thói quen hủy hoại đồ vật, nhìn đống vải trước mặt, Hiểu Nhi dùng tay trái mình: thật phí phạm!
Phùng Dịch Phong ôm lấy cô cười nói:
“Thật dễ bảo đứa trẻ nghe lời! Những thứ sau này anh cho, đừng lãng phí như vậy! Trước khi lãng phí cũng nên dùng một lần, ít nhất lấy lòng anh.”
đặt mua chiếc này với giá hơn 400.000 nhân dân tệ, nó đã bị cô làm hỏng.
“Tất cả là lỗi của anh, vì anh đã chọc em. Vì vậy lần này coi như bỏ qua—”
Trước kia cô không tự chủ được như vậy, về những ngày gần đây cô vui vẻ đã quên đi nỗi buồn mấy năm qua.
Tự mình kiểm điểm sâu sắc, Hiểu Nhi ôm Phùng Dịch Phong, đúng vậy, cô không thể quá đạo đức giả!
Phùng Dịch Phong hôn cô một cái, sau đó bế cô lên, hai người như trở lại như trước, đêm ấm áp. nép vào nhau.
***
Trong nháy mắt đã đến ngày cuối tuần, Hiểu Nhi vẫn định đi mua sắm, nhưng khi Phùng Dịch Phong nói rằng tối nay cô sẽ về nhà, sắc mặt của cô chợt cứng đờ:
“Về nhà? Em phải đi sao?”
Lần trước đã xảy ra chuyện, nghĩ lại cô vẫn còn sợ hãi! Cô chưa bao giờ nghĩ rằng những người đang tươi cười chào đón kia sẽ không nhận ra cô.
Biết cô sợ hãi, Phùng Dịch Phong ôm lấy cô:
“Ở nhà có một sự kiện vui vẻ! Nghe nói là Phùng Hàm Hương đính hôn! Bà nội bảo anh trở về đi, cùng en đi! Chỉ là một vở kịch, liền tốt rồi! Anh sẽ không rời em nửa bước, không có ai trong cái nhà đó có thể làm tổn thương em! ”
“Đính hôn? Với ai?”
Cô vừa có chuyện lớn như vậy làm sao có ai dám cưới cô? Thế giới này thật không thể tin được!
Lắc đầu, Phùng Dịch Phong hoàn toàn không quan tâm: “Ai biết được? Không biết người nào xui xẻo dây dưa!”
Sau khi suy nghĩ, Hiểu Nhi cũng gật đầu: quả thật rất xui xẻo!
Buổi chiều Hiểu Nhi không có ra ngoài nữa, ở nhà ngủ một giấc, khi Phùng Dịch Phong trở về, tình cờ cô cũng đã thay quần áo, sợ người khác chú ý. Cô cố ý chọn một chiếc váy mỏng màu xám xanh sẫm có đường khâu ren, khí chất đơn giản và thanh lịch, vai thiết kế vải tuyn bán trong suốt, chỉ che đi hình xăm và vết sẹo của cô——