Ngược với Kỳ Thanh đang khẩn trương thì Lục Uyển Đình rất tự nhiên, thong thả mà giới thiệu với những người đang ngồi ở đây "Cô ấy chính là tổng tài của Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật, Kỳ Thanh. Cuộc họp lần này, chính là cùng Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật thảo luận chuyện hợp tác của đôi bên."
Nói đến đây, Lục Uyển Đình nhìn Kỳ Thanh cười ôn nhu, trở về vị trí ngồi của cô, giọng nói thanh lãnh trong phòng họp cứ quanh quẩn, cô nói "Kỳ tổng, bắt đầu đi."
Chỉ vậy thôi sao?
Tim Kỳ Thanh đập vẫn chưa hồi phục lại, ánh mắt cô ngơ ngẩn mà nhìn Lục Uyển Đình.
Mục đích của Lục Uyển Đình là gì? Là muốn ở trước mặt tầng lãnh đạo của công ty mà trêu đùa cô? Hay làm cho cô khẩn trương, mong chờ rồi lại mất mát?
Trợ lý Hoa bên cạnh cũng trố mắt, cô cho là Lục tổng muốn giới thiệu mối quan hệ với Kỳ tổng cho mọi người biết, không nghĩ tới lại chỉ là một câu giới thiệu bình thường.
Lục Uyển Đình ngồi ở vị trí chủ trì, nhìn Kỳ Thanh mỉm cười, hai người ngồi ở hai đầu của bàn họp, khoảng cách ngồi xa nhất trong phòng họp chính là hai vị trí này, Kỳ Thanh nắm chặt, mở máy tính ra.
Trong phòng họp được trang bị các thiết bị công nghệ, nhấn nút lập tức cái cửa sổ trong suốt trong phòng họp biến thành vách tường màu trắng. Trên màn hình máy tính nhảy lựa chọn, trong đó có một cái là đồng ý chia sẻ màn hình với các thiết bị khác, Kỳ Thanh di chuyển con chuột, nhấp vào đó. Giữa màn hình máy tính nhảy ra một cái khung Kỳ Thanh nhấn đống ý.
Sau khi, Kỳ Thanh nhấp đồng ý thì bức tường ở bốn phía đồng thời xuất hiện ánh sáng, ngay sau đó hiển thị màn hình máy tính của Kỳ Thanh.
Màn hình máy tính sạch sẽ chỉnh tề, trên đó có một số icon có thể đếm được trên đầu ngón tay, hình nền máy tính chính là bầu trời đêm.
Kỳ Thanh ngước mắt nhìn về Lục Uyển Đình, ánh mắt Lục Uyển Đình dừng lại ở trên người cô, trên mặt vẫn duy trì nụ cười vừa rồi, tầm mắt hai người giao nhau, đôi mắt Lục Uyển Đình càng thêm phần ôn nhu, giống như mạch nước ngầm được giấu ở dưới đáy hồ, tâm Kỳ Thanh bị làm cho rối.
Trong phòng họp thực an tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn Kỳ Thanh. Mà phản ứng của cô đối với những người không hiểu sẽ cho là khẩn trương, cảm kích. Nhưng thật ra là mê loạn ý tình.
Hiện tại, Lục Vân Tạ muốn ném một quyển sách đi qua, chị dâu à, chị mau thu lại ánh mắt trần trụi kia đi, đừng nhìn chị của tôi nữa. Hiện tại đang mở họp a!
"Kỳ tổng?" Lục Uyển Đình nhắc cô một tiếng, ý cười sâu xa, đôi tai Kỳ Thanh hơi hơi phiếm hồng, cúi đầu thu hồi nhanh ánh mắt.
Kỳ Thanh hít một hơi thật sâu, dùng ba giây để điều chỉnh lại trạng thái của mình, click mở trên desktop một cái folder, bắt đầu là giới thiệu việc hợp tác lần này với Lục Thị sẽ mang đến những thay đổi gì.
"Công nghệ AI đang dần xâm nhập vào từng ngành sản xuất. Hiện tại, hệ thống khoá của quý công ty vẫn còn dựa vào loại bán thủ công. Trong quá trình thử nghiệm đã kiểm tra đo lường và điều chỉnh và có chuyên viên kiểm nghiệm..." Kỳ Thanh mở một cái video ra "Đối với thiết bị của quý công ty, công ty chúng tôi đã nghiên cứu ra hệ thống AI thích hợp với sản phẩm cũ của quý công ty."
Lưu Ngâm lấy ra một cái hộp da nhỏ khoảng 15cm, bên trong có chưa một ổ cứng di động, đưa cho Kỳ Thanh.
Kỳ Thanh đưa tay giơ đồ vật trong tay lên "Phần mềm ở trong này, chỉ cần đem hệ thống phần mềm này đưa vào thiết bị và kết nối vào máy tính, thiết lập lại phần mềm bên trong thiết bị, thì thiết bị khoá đang có không cần phải thay đổi đã trực tiếp nâng cấp thành khoá AI độc lập."
Cô nhấp vào video, trên bốn vách tường lập tức hiển thị video giới thiệu về sản phẩm của giám đốc Trần, trong mỗi video đều có nội dung khác nhau. Kỳ Thanh một bên mở video một bên giải thích thêm.
Kỳ Thanh đã nhập tâm vào công việc, trạng thái rất tốt, khí phách hăng say, tràn đầy tự tin.
Nữ nhân nghiêm túc luôn làm người ta si mê, Lục Uyển Đình nhìn Kỳ Thanh mà không chớp mắt. Giống như tâm đang trôi dạt ở trên biển hoa mênh mông, xung quanh đều là màu những màu sắc ảm đạm, chỉ có riêng Kỳ Thanh là màu đỏ tươi lộng lẫy.
Video dài 40 phút cuối cùng cũng kết thúc, Kỳ Thanh tắt video đi, huỷ bỏ chế độ chia sẻ màn hình. Lập tức hình ảnh trên 4 bức tường bị cắt đứt, trong đó có một vách tường chậm rãi được kéo lên, một lần nữa biến trở lại thành cửa sổ.
Ánh sáng từ cửa sổ xuyên vào, Kỳ Thanh khép máy tính lại, ngẩng đầu lên nhìn Lục Uyển Đình đang ngồi ở phía xa kia, bình tĩnh mà nhìn cô.
"Lục tổng, đây chính là sự thay đổi mà Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật mang đến cho tập đoàn Lục Thị. Đương nhiên sẽ không ngừng tại đây, chúng tôi hi vọng có thể cùng tập đoàn Lục Thị hợp tác lâu dài."
Lục Uyển Đình nói "Kỳ tổng, video nội dung rất hấp dẫn, nhưng có mấy vấn đề mấu chốt không thấy Kỳ tổng đề cập đến. Nếu như thay đổi hẳn thiết bị khoá thì sẽ tốn bao nhiêu? Còn nếu dựa vào việc chúng ta đạt thành hợp tác, mỗi năm chúng tôi sẽ đầu tư bao nhiêu cho việc nghiên cứu mới, lợi nhuận mang lại như thế nào, nhiều hay ít?"
Mỗi một vấn đề, đều là tiền.
Phó tổng Thẩm nghe được trong lòng thầm nói, Lục tổng đây làm khó dễ Kỳ tổng sao? Kỳ tổng không phải là phu nhân của Lục tổng sao, vì sao lại chất vấn như vậy?
Anh em thì cần tính toán, chẳng lẽ thê thê cũng cần sao?
Kỳ Thanh nhìn trợ lý Hoa ra hiệu, trợ lý Hoa lập tức lấy dự toán kết quả kinh doanh của hạng mục này, đẩy ghế ra đi đến chỗ Lục Uyển Đình, chờ Lục Uyển Đình nhận được văn kiện, Kỳ Thanh nói: "Đây là dự toán kết quả kinh doanh của chúng tôi khi làm hạng mục này."
Lục Uyển Đình mở văn kiện ra, đọc nhanh như gió, đảo mắt nhìn mỗi một con số. Trước khi hạng mục bắt đầu, tổ hạng mục đã làm báo cáo đánh giá toàn diện, Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật mỗi một giai đoạn nghiên cứu đều làm báo cáo tài chính rõ ràng, cho nên đánh giá của bọn họ đều nằm trong phạm vi cho phép.
Lục Uyển Đình và Kỳ Thanh đã nói qua chuyện lợi nhuận sau đầu tư, hơn nữa dựa vào báo cáo dự kiến kết quả kinh doanh này, hợp đồng hợp tác giữa hai bên có thể ký.
Trước khi ký hợp đồng, Lục Uyển Đình đã sớm chuẩn bị thêm mấy phần báo cáo dự kiến kết quả kinh doanh và hợp đồng hợp tác đưa cho Lục Vân Tạ, để Lục Vân Tạ đưa cho những vị cổ đông ngồi gần cô ấy xem "Vân Tạ, đem dự kiến kết quả kinh doanh và hợp đồng hợp tác đưa cho các vị cổ đông xem qua."
Vài vị cổ đông cầm được hợp đồng hợp tác, lật lật xem, sau đó lại xem sang đánh giá của các giai đoạn và báo cáo dự kiến, trong lòng đánh giá qua tỷ suất sinh lời, liền lộ ra sự hài lòng trên mặt.
"Mọi người cảm thấy như thế nào?" Hợp tác đã trên cơ bản đã thành, nhưng Lục Uyển Đình lại cố ý hỏi.
Mấy cổ đông đều gật đầu đồng ý, không có một ai phản đối.
Trong tay trợ lý Tô cầm hai bìa da màu nâu bên trong kẹp hợp đồng, nội dung trong hợp đồng đều giống với nội dung mà các vị cổ đông vừa xem.
Cô đưa cho hai phần hợp đồng này cho Lục tổng, Lục Uyển Đình giơ văn kiện lên cười hỏi Kỳ Thanh: "Đây là hợp đồng ký kết bên trong là nội dung mà chúng ta đã thương lượng, bao gồm cả phân chia lợi lợi nhuận, Kỳ tổng xác định không thay đổi sao?"
Hợp đồng ký xuống liền có hiệu lực với pháp luật không thể tuỳ ý mà sửa đổi hợp đồng.
Kỳ Thanh đứng lên, đi đến chỗ của Lục Uyển Đình, trợ lý Tô tự giác đứng lên mà nhường chỗ ngồi cho Kỳ Thanh.
"Xác định không thay đổi." Kỳ Thanh ngồi xuống chỗ của trợ lý Tô kế bên Lục Uyển Đình, mở hợp đồng ra, trợ lý Tô đưa cho cô cây bút của cô nàng, Kỳ Thanh tiếp nhận cây bút không chút do dự mà ký tên lên chỗ của mình.
Lục Uyển Đình nhìn lại một nữa, sau đó mở nắp bút ra ký lên, hai người trao đổi hợp đồng với nhau, lại ký tên thêm lần nữa.
Trong cuộc họp chính thức đầu tiên, Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật cùng tập đoàn Lục Thị ký hợp đồng, chính thức xác lập quan hệ của hai bên.
Kế tiếp sẽ là mức đầu tư, cùng với kỳ hạn cải tiến thiết bị.
Những chi tiết như vậy không cần các lãnh đạo cấp cao và cổ đông tham gia, chỉ cần tổ hạng mục và tài chính của hai bên tham gia là được.
Kỳ Thanh ký xong đứng lên, chuẩn bị trở lại vị trí của mình, Lục Uyển Đình cũng đứng dậy theo, đột nhiên nắm lấy tay Kỳ Thanh.
Cảm xúc của trợ lý Tô mênh mông trăm ngàn điều ngổn ngang, vấn đề trọng điểm tới rồi!
Lực trên tay Lục Uyển Đình không nặng không nhẹ, vừa đủ để nắm lấy tay Kỳ Thanh, không làm cho cô bị đau, ánh mắt Lục Uyển Đình đảo khắp phòng họp một lần, nhìn thấy phó tổng Thẩm thì dừng lại nửa giây.
"Có lẽ tất cả mọi người ở đây có chút khó hiểu, vì sao hôm nay ở hạng mục hợp tác này, tôi lại cho lãnh đạo của các bộ phận tham gia." Lục Uyển Đình ôn nhu nhìn Kỳ Thanh cười.
Lý trí yếu đuối của Kỳ Thanh lại bị người ta quấy nhiễu.
Lục Uyển Đình nói "Có một việc, tôi hẳn là nên phải thông báo sớm cho mọi người biết, người kết hôn với tôi, không phải là ai khác. Chính là người đang đứng bên cạnh tôi lúc này, Kỳ Thanh."
Trong phòng họp vang lên một tiếng Ồ, phó tổng Thẩm đã biết sớm hơn một chút, phản ứng rất bình tĩnh.
"Từ nay về sau, tôi không hy vọng lại nghe được tin tức linh tinh như tôi cùng Cận Phong hay người đó kết hôn."
Ánh mắt lạnh lẽo của Lục Uyển Đình nhìn phó tổng Thẩm, trong lòng hắn lộp bộp, sau lưng là mô hôi lạnh, Lục Uyển Đình trịnh trọng mà nói "Tôi và Kỳ Thanh đã lãnh giấy kết hôn, cô ấy là thê tử trên pháp luật của tôi."
Chỉ là một cuộc họp, mà tâm của Kỳ Thanh bị Lục Uyển Đình làm cho bất ổn, từ thấp thỏm bất an, mong chờ rồi thất vọng, bình tĩnh hăng say mà làm việc. Cuối cùng không cho cô có thời gian phòng ngừa thì chốt lại là công khai thân phận, cái này so với đua xe còn kíƈɦ ŧɦíƈɦ hơn.
Kỳ Thanh kích động, tay không tự giác mà run theo cơ thể. Lục Uyển Đình cảm giác được cô đang khẩn trương cùng với bất an, nhẹ nhàng vuốt ve tay cô, nghiêng đầu ôn nhu nhìn Kỳ Thanh nói, "Đừng sợ, tôi ở đây."
Người trong phòng họp "..." cẩu lương đến rồi.
Một vị đại cổ đông đưa ra nghi vấn: "Lục tổng, chúng ta cùng với Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật hợp tác là vì quan hệ của cô và Kỳ Thanh sao?"
Lục Uyển Đình cong môi cười "Tập đoàn Lục Thị và Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật hợp tác, không phải vì Kỳ Thanh là phu nhân của tôi, mà vì Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật sở hữu kỹ thuật mà chúng ta không có. Trước khi cuộc họp bắt đầu, tôi chỉ giới thiệu Kỳ Thanh là tổng tài, Hồ Đổng cảm thấy biểu hiện phía trước của phu nhân tôi không tốt sao?"
Hồ đại cổ đông hồi tưởng lại một chút, rồi cười haha "Cho dù không có tầng quan hệ này, tôi cũng duy trì hợp tác với Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật."
Cuộc họp hợp tác, gián đoạn thành chúc mừng và tán dương, các loại hoa từ mỹ lệ được nói ra, đem Kỳ Thanh khen đến tận mây trời, cùng với
Lục Uyển Đình rất xứng đôi.
Cuộc họp kết thúc, quan hệ của Lục Uyển Đình và Kỳ Thanh lập tức được lan truyền ra bên ngoài. Không đến 10 phút, cả tổng bộ lẫn công ty con đều biết.
Trong văn phòng, khu trà nước, phòng vệ sinh, chỉ cần tụ tập hai người trở lên, đều sẽ kích động mà thảo luận chuyện tình của Lục tổng và Kỳ Thanh.
Giám đốc Lưu và giám đốc Trần vẫn còn đang ở trong trạng trong mộng, trong khoảng thời gian này bọn họ tăng ca thêm giờ mặc kệ sống chết mà tăng ca, sợ chỉ cần một chút sai lầm sẽ làm cho hợp tác của bọn họ với tập đoàn Lục Thị thất bại, kết quả hiện tại nói cho bọn họ rằng Kỳ tổng của bọn họ, chính là lão bà của Lục tổng.
Là lão bà của người đứng đầu tập đoàn Lục Thị!
Trợ lý Hoa thở hắt ra "Cuối cùng cũng không cần nghẹn ở trong lòng."
Lưu Ngâm vừa nghe thấy, quay sang hỏi trợ lý Hoa "Cô biết Kỳ tổng và Lục tổng là một đôi?"
Trợ lý Hoa trừng mắt với hắn "Hai người họ là một đôi còn chưa đủ rõ ràng sao? Bằng không Lục tổng sẽ đến chạy đến tiểu văn phòng công ty của chúng ta sao?"
Quả nhiên là đàn ông không có lòng dạ như đàn bà các cô.
"Là tôi mù mắt cho nên không nhìn ra được." Lưu Ngâm rầu rĩ không vui mà thu thập đồ vật, đem máy tính bỏ vào trong túi. "Chúng ta còn phải đợi Kỳ tổng sao?"
"Buổi chiều còn có mở họp, đương nhiên là phải đợi Kỳ tổng." Trợ lý Hoa nói xong, quay lại đã thấy trợ lý Tô đứng ở cửa chờ các cô "Trợ lý Hoa, tôi mang các người đi ăn trưa."
Đã là giờ nghỉ trưa rồi.
Trợ lý Hoa hỏi "Kỳ tổng đâu?"
Trợ lý Tô mỉm cười "Cô ấy cùng với Lục tổng còn có chuyện muốn nói."
Được rồi được rồi, lại bỏ rơi các cô, Hoa Cẩm Nghiên cười giống như một đoá hoa sắp khô héo, miễn cưỡng mà tươi cười.
Người ở tổ hạng mục còn đứng ở trên hành lang, cùng tổng giám Chu vây lại đứng ở một góc bàn luận về cái gì đó. Nghe từ phòng họp có tiếng bước chân, ngẩng đầu thấy mấy người Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật ra tới. Lập tức ngừng đề tài.
Tổng giám Chu nhiệt tình mở miệng "Chúng tôi đang chờ mọi người, công ty chúng tôi vừa mới đổi đầu bếp mới, cùng đi ăn trưa với nhau chứ."
Kỳ Thanh và Lục Uyển Đình trở về văn phòng đến tận bây giờ còn chưa lấy lại tinh thần, nhớ đến việc nghe được những lời nói kia, ánh mắt Kỳ Thanh sáng rực mà nhìn Lục Uyển Đình, Lục Uyển Đình bị cô nhìn có chút không tự nhiên "Làm sao vậy, sao lại nhìn tôi như vậy?"
Lục Vân Tạ đến sofa ngồi "Chị không cùng chị dâu nói tiếng nào, liền công bố quan hệ của hai chị, chị dâu bị kinh hãi rồi."
Lời nói của cô làm cho Lục Uyển Đình có chút suy nghĩ, rồi giải thích với Kỳ Thanh "Lúc nãy khi phó tổng Thẩm ở trong văn phòng tôi nói chuyện muốn nói, thật ra hắn cùng tôi cũng không phải có chuyện gì công việc gì..."
Kỳ Thanh tiếp lời cô "Hắn nói em là tiểu tam phá hư tình cảm của chị?"
Lục Uyển Đình hơi kinh ngạc "Em biết sao?"
"Hôm qua, trợ lý của em có nói cho em, chúng ta gần đây hay đi cùng nhau, cho nên có chút tin tức, nói em là kẻ thứ ba đến câu dẫn chị." Sự cảm động trong lòng trong đôi mắt đều biểu đạt ra, Kỳ Thanh nhìn chăm chú người trước mắt "Chị muốn lãnh đạo cấp cao công ty tham gia, chính là muốn nói cho bọn họ quan hệ của chúng ta sao?"
Lục Uyển Đình gật đầu " n."
Tiểu bóng đèn nằm ở trên sofa sáng lên, Lục Uyển Đình liếc Lục Vân Tạ một cái, Lục Vân Tạ một chút ý tứ cũng không có.
"Lục tổng, có vài vị cổ đông trong phòng họp chờ ngài, có việc muốn thương lượng cùng ngài." Cửa văn phòng mở, thư ký Phó gõ cửa đứng ở cửa nói.
"Được, tôi biết rồi." Lục Uyển Đình lên tiếng, nhìn Kỳ Thanh nói "Tôi đến phòng họp một chút, hai người ở chỗ này chờ tôi."
Lục Uyển Đình đi rồi, để Kỳ Thanh và Lục Vân Tạ ở lại, chị dâu em chồng ngồi ở trên sofa đối diện nhau.
Kỳ Thanh hơi rũ đôi mắt, hồi tưởng lại mỗi một câu, Lục Vân Tạ nhìn lên bàn làm việc của Lục Uyển Đình, nhớ đến chuyện nhẫn kỷ niệm.
"Chị dâu, chờ tôi tốt nghiệp rồi, liền sẽ đến công ty làm việc."
Lục Vân Tạ đột nhiên mở miệng, Kỳ Thanh ngẩn ra một chút, ngước mắt nhìn cô mà cười "Không học thạc sĩ sao?"
"Không nghĩ đến, tôi muốn đến công ty làm việc, chia sẻ công việc với chị tôi."
Không biết khi nào chị cô trở về, Lục Vân Tạ không lòng vòng nhiều, liền tiến tới mục đích chính "Tôi nghe nói, mỗi sinh viên tốt nghiệp đều có một cái nhẫn làm kỷ niệm?"
" n, mỗi sinh viên tốt nghiệp đều sẽ có một chiếc nhẫn, một cái huy chương."
"Nhẫn của chị tôi vẫn luôn đặt ở kệ sách, chị dâu, đồ của chị được bảo quản như thế nào?" Lục Vân Tạ lơ đãng hỏi.
"Tôi không cẩn thận làm mất rồi."
Lục Vân Tạ muốn nói cái gì đó nữa, nhưng Lục Uyển Đình đã trở lại.
Hai người nói chuyện Lục Uyển Đình nghe được một ít, Lục Uyển Đình đi vào văn phòng, tâm tư Kỳ Thanh liền đặt lên người cô, Lục Vân Tạ kinh hồn đứng dậy, ngoan ngoãn cười "Chị, những cổ đông đó tìm chị nói cái gì?"
"Không có gì." Lục Uyển Đình bất động thanh sắc "Đi ăn cơm đi."
Chị cô đã dặn dò với cô, không được cho Kỳ Thanh biết chuyện nhẫn, Lục Vân Tạ không biết chị mình đã nghe được đến đâu rồi, cười nói giả lả, trước khi ra ngoài.
Kỳ Thanh cùng Lục Uyển Đình ở cũng đi theo sau, lúc đi tới cửa, Kỳ Thanh dừng chân kéo Lục Uyển Đình lại "Em muốn hỏi chị một vấn đề."
Lục Vân Tạ nghe được câu nói quay đầu lại, Lục Uyển Đình nhìn cô một cái, liền xoay người đóng cửa, Lục Uyển Đình nói "Em hỏi đi."