Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Phu Nhân Em Thật Hư Hỏng Mộ Cẩm Vân

Chương 199: Đừng so đo nhiều với hạng rác rưởi

Lâm Dịch Đồng tính tình sôi nổi, Lục Hoài Cẩn không giống Tống Lâm, lúc ăn cơm không thích nói chuyện, càng không cần phải nói đến Lâm Dĩ An, Mộ Cẩm Vân đã từng gặp qua anh ta một lần, cho nên cô đương nhiên biết anh ta cũng là người tương đối năng động.

Bữa cơm này trôi qua rất vui vẻ, Mộ Cẩm Vân không nói nhiều, nhưng cô không cảm thấy ngượng ngùng, bởi vì trong cuộc trò chuyện họ cũng không cố ý nói điều gì đó cô không hiểu, cơ bản họ đều nói về những điều thú vị.

Lúc ra khỏi phòng ăn cũng đã hơn mười hai giờ, Lâm Dịch Đồng có khí lực tốt, đi tới chỗ Mộ Cẩm Vân kéo cô: “Chị Vân, chị muốn đi ngủ sao? Nếu không, chúng ta cùng nhau đi suối nước nóng đi! Chị đừng lo, ở bên này là hồ riêng, sẽ không có người khác đâu.”

Mộ Cẩm Vân hơi xấu hổ: “Tôi chưa khỏi cảm lạnh, không thích hợp để tắm suối nước nóng đâu.”

“A, thật đáng tiếc.”

Cô ấy vừa dứt lời, Lâm Dĩ An trực tiếp cầm lấy cổ áo cô ấy kéo người lại: “Muốn ngâm mình trong suối nước nóng thì tự mình đi đi, sao lại phải quán lấy người khác? Em không phải là đứa trẻ tám tuổi nữa, Lâm Dịch Đồng, em chưa trưởng thành sao?”

“Vậy anh buông em ra đi!”

Hai anh em nhanh chóng gây nhau, Lục Hoài Cẩn trầm mặc nhìn cô: “Không cần để ý tới bọn họ đâu, chúng ta trở về nghỉ ngơi, khoảng hai giờ thì đi khu trượt tuyết.”

Mộ Cẩm Vân gật đầu, sau khi ăn xong quả thực không thích hợp đi trượt tuyết.

Lâm Dịch Đồng bị Lâm Dĩ An kéo, hai người vừa đi vừa cãi nhau.

Mộ Cẩm Vân nhìn hai người bọn họ, không khỏi cảm khái: “Anh Dĩ An và em gái tình cảm tốt thật.”

“Bởi vì Lâm Dĩ An ngây thơ.”

Nghe thấy lời nói của Lục Hoài Cẩn, Mộ Cẩm Vân nghiêng đầu nhìn anh ta, sau đó liếc nhìn Lâm Dĩ An, cô cũng rất đồng ý với lời nói của Lục Hoài Cẩn.

Lúc cô trở về phòng đã là mười hai giờ hai mươi phút, Mộ Cẩm Vân đun một bình nước, thay bộ đồ ngủ, sau đó cô ngồi trên giường cầm một cốc nước nóng, chậm rãi uống xong mới kéo chăn đắp lên người ngủ

Lúc cô tỉnh dậy đã là một giờ rưỡi, bên ngoài trời đã sáng hơn, cô đứng dậy rửa mặt bằng nước nóng, mặc quần áo xong, ngồi trên giường vừa nghịch điện thoại di động vừa chờ cuộc gọi của Lục Hoài Cẩn.

Khoảng hai giờ kém, chuông cửa vang lên.

Mộ Cẩm Vân đội mũ, đứng dậy đi ra ngoài.

“Cô cũng đúng giờ đấy.”

“Tôi không quen lắm với việc để người khác đợi mình.”

“Đi thôi, Lâm Dịch Đồng lúc trưa còn đang đòi đi suối nước nóng, kết quả bây giờ cô ấy lại ngủ say không muốn dậy.”

“Còn trẻ tuyệt thật.”

“Cô nói giống như mình đã già lắm vậy.”

“Không phải sao? Khi tôi còn trẻ, chỉ cần mặc hai lớp quần áo, nhưng hiện tại thì không được như vậy nữa.”

Lục Hoài Cẩn trực tiếp vạch trần: “Đó là bởi vì cả ngày cô ngồi ở văn phòng, thiếu vận động, sức đề kháng kém.”

Trong lúc trò chuyện, hai người đã đến khu vực chờ xe buýt tham quan trong khu thắng cảnh, Lâm Dĩ An đã ở đó rồi.

Anh ta mặc một chiếc áo khoác, trông rất hiền lành.

“Cô Vân có biết trượt tuyết không?”

“Biết một chút, trước đây tôi có cùng bạn học trượt rồi.”

Cô ấy trước kia không phải lúc nào cũng một mình, thỉnh thoảng cũng có đi chơi với các bạn cùng lớp để giải trí một chút, nhưng cũng là rất ít.

“Vậy thì Hoài Cẩn đây sẽ mất đi cơ hội được dạy cô rồi.”

“Cút đi!”

Lục Hoài Cẩn nhấc chân đá anh ta, lúc này xe tham quan đã tới, ba người lần lượt lên xe.

Tốc độ lái xe không nhanh, nhưng bởi vì danh lam thắng cảnh được xây dựng trên núi, càng lái xe lên núi, gió càng lạnh và mạnh. Mộ Cẩm Vân kéo khăn quàng cổ lên, che gần hết khuôn mặt.

Xe rất nhanh đã dừng lại, khu trượt tuyết lớn đến mức nhìn thoáng qua cũng không thấy điểm cuối ở đâu.

Ba người đi lấy đồ dùng, Mộ Cẩm Vân mặc quần áo chậm, còn chưa mặc xong, hai người kia đã xong rồi.

Cô nhìn thấy Lục Hoài Cẩn đứng ở bên cạnh nhìn mình, Mộ Cẩm Vân ngẩng đầu liếc anh ta một cái: “Hoài Cẩn, anh không cần quan tâm đến tôi.”

“Được.”

Nói xong, anh ta hai tay chống gậy đỡ, cả người trượt ra ngoài. Có thể thấy kỹ năng trượt tuyết của Lục Hoài Cẩn rất tốt.

Năm phút sau, Mộ Cẩm Vân cũng đã mặc quần áo xong. Cô chỉ mới chơi một vài lần, cũng không hẳn là thành thạo, chỉ vừa đủ để trượt mà thôi.

Một số chỗ của khu nghỉ mát khá bằng phẳng hơn, và một số chỗ khác có nhiều dốc hơn.

Hôm nay là ngày đầu tiên của kỳ nghỉ Tết Dương lịch, ở đây còn rất đông người, cô sợ kỹ thuật của mình không tốt, sẽ đụng phải người ta, cho nên cô đơn giản tự mình chơi ở một chỗ bằng phẳng.

Sau khi Mộ Cẩm Vân tự chơi được nửa giờ, Lục Hoài Cẩn đột nhiên trượt về, đợi cô ở dốc nhỏ phía dưới.

Nhìn thấy anh ta, Mộ Cẩm Vân cũng chầm chậm dừng lại: “Hoài Cẩn?”

“Cô không đi qua đó sao? Ở đây là khu cho người mới tập trượt.”

Mộ Cẩm Vân xấu hổ: “Tôi cũng chỉ mới biết trượt mà thôi.”

“Không sao, qua đi, tôi đưa cô đi.”

“Không cần, tôi ở đây cũng được rồi.”

Thấy thái độ kiên quyết của cô, Lục Hoài Cẩn không nói gì mà nhướng mày: “Lát nữa cẩn thận Lâm Dịch Đồng, cô ấy không biết trượt, nhưng lại thích theo đuổi tốc độ, thường xuyên kéo người ta làm đệm lưng cho mình.”

“Được rồi, tôi hiểu rồi, Hoài Cẩn anh tự mình đi chơi đi.”

“Được.”

Nhìn thấy bóng lưng Lục Hoài Cẩn càng ngày càng xa, Mộ Cẩm Vân chậm rãi thu hồi ánh mắt, trượt trở về.

Mười phút sau, Lâm Dịch Đồng ngủ dậy xong cũng đi tới đây: “Chị Vân!”

Cô ấy chống một cây gậy, nhanh chóng đến bên Mộ Cẩm Vân.

“Cô dậy rồi à?”

“Dậy rồi, chị Vân, chị trượt có giỏi không?”

“Tôi chỉ biết một chút thôi.”

“Em đã trượt nhiều lần rồi. Nhưng mà…”

Cô ấy nói, dừng lại và nhìn cô mỉm cười: “Em cũng không biết trượt.”

Vừa dứt lời, cô ấy dùng sức đẩy gậy, cả người trượt ra: “Chị Vân, đi chỗ nào có dốc một chút. Ở đây yên bình quá, không thú vị đâu.”

Mộ Cẩm Vân đã đi bộ ở đây một mình khá lâu, nghĩ lại, vẫn chống gậy trượt xa hơn một chút so với chỗ vừa rồi.

Năng lượng của Lâm Dịch Đồng thực sự rất tốt, Mộ Cẩm Vân nhìn cô ấy lao đi khắp nơi, ngã xuống thì đứng dậy, cũng phải khâm phục cô ấy.

Sau trận tuyết ở đây tuy có một số dốc nhỏ nhưng tương đối an toàn, ngã cũng không bị thương. Chỉ là Lâm Dịch Đồng căn bản trượt ba bước thì ngã một lần, vừa nhìn đã cảm thấy hơi đau.

Rốt cuộc, Mộ Cẩm Vân vẫn còn cảm lạnh, không có sức. Sau khi trượt hai vòng với Lâm Dịch Đồng, cô không thể chịu đựng nổi nữa, dừng lại nhìn cô ấy.

Có lẽ là nhìn thấy cô không nhúc nhích, Lâm Tư Dật đột nhiên quay lại, trượt đến bên cạnh cô: “Chị Vân, sao chị không trượt tiếp?”

“Tôi hơi mệt một chút.”

Lục Hoài Cẩn nói đúng, cô ngồi trong văn phòng đã lâu không tập thể dục, sức lực thật sự rất kém.

“Em cũng có chút mệt rồi.”

Vừa nói, cô ấy vừa trực tiếp ngồi xuống tuyết, ngẩng đầu nhìn cô: “Chị Vân, chị và anh Cẩn gặp nhau như thế nào?”

“Chúng tôi khi làm việc thì quen biết nhau.”

“À.”

Cô ấy gật đầu, lại cắn chặt môi: “Em nói cho chị Vân biết chuyện này, anh Cẩn thực sự rất đào hoa, chị phải cẩn thận với anh ấy.”

Mộ Cẩm nghe được lời nói của cô ấy, không khỏi bật cười: “Cẩn thận một chút, đừng để Hoài Cẩn nghe được.”

“Nếu chị không nói em không nói, anh ấy sẽ không biết đâu chị Vân.”

“Cô thật ra cũng rất tốt.”

“Bởi vì chị Vân rất xinh đẹp, dáng người ưa nhìn càng dễ nói chuyện.”

“Miệng cô ngọt thật, chắc hẳn cô có rất nhiều bạn bè đúng không?”

“Chị Vân, chị chưa thấy em nói chuyện khó nghe đâu.”

Khi hai người vừa nói lời này, cách đó không xa đột nhiên có một trận náo động, Mộ Cẩm Vân vô thức nghiêng đầu nhìn sang.

Lâm Dịch Đồng trực tiếp từ trong tuyết đứng dậy, cô ấy đứng lên nhìn một chút, thì thấy vài người đang tranh cãi.

Cô ấy còn trẻ nên rất thích xem chuyện phiếm, khi thấy mọi người cãi nhau thì muốn đi qua xem cho vui.

“Chị Vân, chúng ta đi xem một chút đi.”

“Không nên đâu, tôi thấy cuộc cãi vã ở đó khá gay gắt, có khi qua đó chúng ta cũng sẽ bị đánh.”

“Không sao đâu, chúng ta cứ tránh ra xa một chút là được.”

Cô ấy vừa nói xong đã đi qua đó. Mộ Cẩm Vân sợ cô ấy gặp tai nạn nên cũng đi theo.

Va chạm trên dốc trượt tuyết vốn là chuyện bình thường, nhưng mấy người kia lại vì chuyện vặt vãnh này mà cãi vã, ồn ào càng kinh khủng.

Lâm Dịch Đồng nhìn một hồi cũng thấy nhàm chán: “Chị Vân, chúng ta đi tìm anh trai của em và anh Cẩn thôi!”

Mộ Cẩm Vân thấy một vài người đang cãi nhau chuẩn bị như sắp đánh nhau, cô cũng không muốn ở lại nữa, nếu lát nữa họ đánh nhau mà làm bị thương người vô tội thì thật là khổ.

Hai người chống gậy trượt ra khỏi đám đông người, Mộ Cẩm Vân luôn di chuyển thận trọng, nhưng Lâm Dịch Đồng lại táo bạo hơn, cô nhìn cô ấy trượt càng lúc càng nhanh hơn, chỉ cảm thấy sợ hãi, cô gọi cô ấy mấy lần nhưng Lâm Dịch Đồng đều không nghe thấy.

Kết quả là một lát sau đã xảy ra chuyện, Mộ Cẩm Vân thấy Lâm Dịch Đồng đụng ngã một người nào đó cũng không để ý nhiều, nhanh chóng chạy qua.

“Sao rồi?”

“Chị Vân, em đau.”

“Cô ơi, em gái cô đụng tôi ngã rồi.”

Lâm Dịch Đồng biết mình gặp rắc rối không dám nói, liếc mắt nhìn Mộ Cẩm Vân, trong lòng có chút sợ.

“Dịch Đồng, xin lỗi vị tiểu thư này đi.”

Lâm Dịch Đồng nói theo: “Tôi xin lỗi, tôi không cố ý, tại tôi không thể dừng lại kịp.”

“Xin lỗi, nếu cái gì cũng xin lỗi được sao còn cần đến cảnh sát chứ?”

Người phụ nữ rõ ràng vẫn còn tức giận, ngẩng đầu nhìn Mộ Cẩm Vân: “Sao cô còn đứng đó? Sao cô không đỡ tôi dậy!”

Mộ Cẩm Vân cau mày, nhưng cô vẫn đưa tay ra. Không ngờ người phụ nữ dùng sức kéo cô đột ngột, Mộ Cẩm Vân bị cô ta kéo té thẳng xuống mặt tuyết.

“Cô đang làm gì đấy!”

Lâm Dịch Đồng đi tới đỡ Mộ Cẩm Vân, người phụ nữ cũng chống gậy đứng lên, cô ta liếc nhìn Lâm Dịch Đồng rồi cong môi: “Đây là một bài học cho cô! Từ nay về sau, đừng nghĩ ở đâu cũng là nhà cô!”

Lâm Dịch Đồng biết bản thân từ bé đã được nuông chiều, cô ấy biết mình sai, thế nhưng đối phương cũng quá đáng, liên lụy người không liên quan, còn nói năng kiêu ngạo thô lỗ.

Cô ấy trực tiếp dùng gậy ngăn cô ta lại: “Cô xin lỗi chị Vân đi!”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!