Những phút giây ngắn ngủi đã trôi qua từ bao giờ không hay biết! Tô Giản An đã về nhà
Bước đến cổng biệt thự Tô Gia, bao nhiêu là khách khứa. Nào thì người bưng nước bưng trà, người thì trang trí , người thì trò chuyện vui vẻ,,…
Cuối cùng thì- vẫn chẳng có ai thèm để ý tới cô.
-“Tiểu An, vào thôi”
Mỹ Mỹ từ phía sau bước tới ôm lấy bả vai cô, trấn an.
-“Ừm”
Tô Giản An thở dài , hơi thở có phần nặng nề ..
..
-“Em gái về rồi đó hả. Thế nào , sức khoẻ tốt chứ? Chắc không phải giả bệnh để huỷ hôn nhỉ?”
Tô Giản Đường từ sau cánh cửa bước ra, chắn ngang đường Tô Giản An , mắng xỉa.
-“Giả bệnh? Như vậy chẳng phải chị sẽ được lấy Lục Tư Thần sao? Chị không vui hả ? “
-“Mày…”
Giản An đẩy vai Tô Giản Đường sang một bên, gương mặt lạnh lùng lướt qua bước lên lầu .
-“Tiểu An , cậu biết nãy cậu ngầu lắm không. Uiii ngầu lắm luôn đó aaa”
Mỹ Mỹ chạy nhanh tới, gương mặt đầy sự vui sướng. Không ngờ Tô Giản An lại có thể nói cho người khác phải cứng họng.
-“Thôi đi mà. Lên lầu thôi”
Tô Giản An cũng chỉ cười mỉm. Đâu ai biết, ban nãy cô nói ra những lời ấy là cố gắng che đi sự sợ hãi, sự nhút nhát bên trong mình !
*cạch
Tiếng cửa mở ra, một căn phòng hoàn toàn khác lạ
Trước đây, phòng của Tô Giản An chỉ vỏn vẹn một chiếc giường đơn nằm gọn bên góc tường, một chiếc bàn nhỏ để vẽ vời, học tập cùng một số đồ thiết yếu khác .
Bây giờ , căn phòng đã được trang trí bóng bay, hoa,.. Trên giường có vài ba bộ váy cưới bồng bềnh đang đợi cô chọn mặc, chiếc bàn lớn đầy trang sức ,…
-“Phòng mình , sao lại..?”
-“An An về rồi đấy hả con.”
Tô Trình bước đến gần , hỏi
-“Ba, con…”
-“Mau vào trong đi.Ngày mai là con đã gả về Lục Gia rồi, sẽ không thường xuyên được về đây đâu. “
Ông xoa xoa đầu cô giống như một người cha tốt đang buồn rầu vì sắp xa con gái vậy.
-“Con biết rồi, ba “
Sau khoảng 3 tiếng nghỉ ngơi thì đã đến giờ chiều
Tô Giản An mặc một chiếc váy hồng phấn nhẹ nhàng xuống dưới nhà .
Cô chuẩn bị tới lễ đường xem thế nào
-“An An mau lên con. Đường Đường, con mau lên xe . Kẻo chút Lục Gia có ở đó còn biết mà ra mặt”
Vậy là cả hai người họ đều đã lên xe
Tô Giản Đường một bên thì vô tư như không có chuyện gì. Bên này, Tô Giản An buồn bã , khóc thầm .
—————
Tại Lục Gia
-“Bà nội , cần thiết phải đến đó sao ? “
Lục Tư Thần ngồi trên xe lăn, cài cà vạt , mặt thì cau có.
-“Phải, cháu không muốn sao?”
Bà Lục nói
-“Được rồi, đi thôi .”
Lục Tư Thần tức tối cầm lấy chiếc áo vest ra ngoài
-“Ayzoo…Anh tới rồi đây.Cháu chào bà “
Ôn Cố Bạch nhảy thót ra trước mặt Lục Tư Thần, một mắt nháy nháy vs anh, một mắt quay sang nhìn bà Lục chào hỏi
-“Tiểu Bạch đến rồi hả cháu, mau mau đi thôi.”
-“Đẩy xe!”
Lục Tư Thần mặt mày cau có quát Ôn Cố Bạch..
….
Tại lễ đường
Tô Trình, Lưu Diệu và Tô Giản Đường đã ra bên ngoài kiểm tra , xem xét. Một mình Tô Giản An ngồi trong xe nhìn ra ngoài.
Nhìn qua thôi đã biết đây là một đám cưới rất sang trọng.
Đám cưới của mình mà mình lại không được tận mắt chứng kiến. Đám cưới của mình mà mình lại không được cưới người mình yêu
Thật nực cười!
…
Bên ngoài lễ đường
“Chào bà Lục , Lục Thiếu “
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!