Sáng sớm hôm sau, Lục Tư Thần mang chiếc đầu đau như muốn nổ tung đi vào phòng tắm, Sau khoảng 30 phút thì ra .
Đôi mắt đảo một vòng rồi dừng lại ở tờ giấy ly hôn đặt trên bàn, anh cau mày
Cầm lấy tờ giấy, đọc từng dòng chữ một rồi nhìn xuống phần chữ kĩ cô đã kí đầy đủ , anh tức giận đi sang phòng cô
-“Tô Giản An”
-“A..ưm..Thâ..Thần..e..em..đau..ư..”
Lục Tư Thần bóp mạnh cổ cô khiến cô thức giấc đi kèm với cảm giác đau đớn
-“Thiếu gia, dừng lại dừng lại..con bé đang sốt”
Bác quản gia nghe thấy tiếng la liền chạy nhanh lên phòng cô , ngăn cản anh lại
Lục Tư Thần vẫn bỏ ngoài tai , tay bóp mạnh hơn vào chiếc cổ trắng nõn mà giờ đã đỏ ửng ấy
-“Dừng lại đi tôi xin cậu, con bé sẽ chết đấy”
Nghe bà nói vậy anh đột nhiên tỉnh ngộ , theo phản xạ buông tay ra , Tô Giản An được giải thoát, cô thở những hơi nặng nề
-“Giản An, cháu có sao không? Ta mang bữa sáng lên, ăn mau còn uống thuốc”
-“D..dạ”
Hôm qua cô đi tìm anh, vì ban đêm trời lạnh, cô lại chẳng thèm mặc áo ấm nên mới phát sốt. Như thường lệ, nếu cô chỉ ho nhẹ thôi, anh đã cuống hết lên rồi. Giờ thì khác, anh lại chẳng mảy may quan tâm, ngược lại còn muốn giết chết cô thì phải
-“Phiền anh đi ra”
-“Tôi hỏi cô đây là cái gì?”
Lúc này Lục Tư Thần mới chìa tờ giấy ra trước mặt cô, trừng mắt hỏi
Tô Giản An nhìn người trước mặt sát khí lại có chút hoảng sợ, nhưng cô cố gắng lấy hết can đảm để đối mặt với anh, vì trước sau gì cô cũng phải trải qua thôi
-“Đơn ly hôn! Anh không biết chữ sao?”
-“Ha..có vẻ cô muốn đi theo hắn ta lắm rồi nhỉ?”
-“Ừ đấy, tôi muốn đấy, anh có quyền ngăn cản tôi sao? Còn anh? Anh đi ngoại tình, ôm hôn người phụ nữ khác, tôi có thể quản lý không? Nếu anh nói tôi hèn hạ, dơ bẩn, làm ơn hãy nhìn lại mình trước. Còn bây giờ mời anh đi ra ngoài, sau khi làm xong thủ tục tôi sẽ rời đi ngay”
Cô nói một trào , từng câu từng chữ lọt vào tai anh không thiếu nửa từ.
-“Quản gia! Ra ngoài!”
Lục Tư Thần đen mặt, giọng nói trầm không quá nhẹ nhàng bảo bác quản gia
Bác quản gia cũng hiểu, dù gì cũng không phải chuyện của bà, chuyện vợ chồng tốt nhất cho họ tự giải quyết…Bà gật đầu rồi đi ra ngoài
Bây giờ trong phòng chỉ còn lại hai người đang đứng đối mặt với nhau..
Đột nhiên không khí rơi vào im lặng , Tô Giản An cô cảm thấy có chút khó hiểu? Anh không phản ứng gì sao?
-“Cô không thể quản lý tôi. Và…cô càng không thể thoát khỏi tôi….”
*roẹt
Lục Tư Thần miệng nói, tay xé tờ giấy ly hôn thành từng mảnh ném tung lên rồi rời đi, để lại cho cô một cảm giác thật….khó tả thật đấy!
Cô ngồi sụp xuống đất, tự cười bản thân. Ngu ngốc nhỉ? Sao lại nghĩ hắn yêu mình? Độ tin tưởng của hắn dành cho cô 10% còn chưa đến, rồi từ yêu nằm ở đâu? Xem ra thật sự phải chấm dứt rồi
Cô nén nước mắt , ném tủi hận vào trong mà đứng dậy. Sau khi vscn , cô ra bàn lấy bát cháo ban nãy bác quản gia bưng lên . Cô ngửi chút rồi tính cho lên miệng nhưng…một cơn buồn nôn ập tới, cô xông thẳng vào nhà vệ sinh .
Sau khi vật vã 10 phút cô mới ra ngoài
Khuôn mặt Tô Giản An bây giờ có chút lo sợ, chẳng lẽ… Cô quay sang nhìn bát cháo, là cháo cá ư?
Làm sao đây, nó không thể xuất hiện bây giờ được, không thể là không thể!
[….]
Lục Thị
-“Lục Tổng , đã điều tra ra . Người sắp xếp kế hoạch và gửi hình cùng là một người”
Mã Đồng đi vào, khuôn mặt nghiêm túc nói
-“Ai?”
-“Là tiểu thư Dina.”
-“Tôi đoán chính xác nhỉ…”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!