-“Ưm..Lục Tư Thần?..A..anh về rồi à….”
Tô Giản An khó chịu cựa quẩy , mơ hồ tỉnh giấc thấy anh ….
-“Ừm..mau ngủ đi”
Lục Tư Thần nói rồi ôm lấy eo cô, vỗ vỗ nhẹ như ru ngủ
-“Ứ…không buồn ngủ…tôi…tôi đói..”
Tô Giản An rời đầu khỏi lồng ngực anh, cô lấy chăn che đến miệng mình lí nhí nói , bên dưới bụng cứ ọc ọc không ngừng
-“Hử? Được rồi…đi xuống.”
Lục Tư Thần nhướn mày, trong lòng thầm cười..
Nói rồi , hai người nhẹ nhàng rời giường, đi xuống nhà bếp
-“Á..anh làm gì thế?”
-“Trật tự!”
*um
Lục Tư Thần bỗng nhiên bế bổng Tô Giản An lên làm cô không khoi giật mình mà thốt lên…..
Nghe anh nói cô liền bụp miệng im bặt, mặt đã đỏ lên như hai trái dâu…
-“Này , anh biết nấu không ?Hay để tôi nấu?”
Thấy anh tiến vào bếp, đeo tạp dề lên thì cô chạy lon ton tới hỏi
Lục Tư Thần nhướn mày trả lời
-“Tôi nấu giỏi hơn em đấy..”
Tô Giản An nghe vậy liền không ưng ý, chu môi chửi thầm anh rồi ra bàn ngồi đợi đồ ăn dâng tới
*Tự cao, kiêu ngạo…
Một lúc sau , Lục Tư Thần bưng ra hai dĩa cơm rang thập cẩm đủ loại “topping" trông rất ngon miệng .
-“Ưm…ngon thật đó..”
Tô Giản An múc một thìa cơm vào miệng mà phải ồ lên
Lục Tư Thần ngồi đối diện cũng chỉ biết cười thầm, nhưng trong tâm gan lại như nổi điên vi vui sướng vậy…
-“Ừm…tôi có ý này.. tôi nghĩ anh nên đi làm đầu bếp vui vẻ thay vì làm một ông chủ lạnh lùng như vậy…”
-“Tôi làm đầu bếp không đủ tiền nuôi em”
Lục Tư Thần kiêu ngạo đáp trả
-“Xí…ai cần anh nuôi”
Cô lẩm bẩm trong miệng
Sau khi ăn uống no nê, hai người lên phòng nằm ngủ …
Lục Tư Thần hồi tối uống rượu nên anh có mệt mỏi nên đã vào giấc từ sớm ..
Chỉ còn Tô Giản An .. Không hiểu sao cô cứ cảm thấy bụng mình khó chịu, cô cứ thế lăn lóc cả nửa phần giường mà không thể ngủ …
Đến hơn một giờ đêm, Lục Tư Thần bị làm tỉnh giấc vì tiếng khóc thút thít của cô
-“Tô Giản An? Em sao thế?”
Tô Giản An lúc này bụng đau như muốn nổ tung , cô cứ ôm bụng, miệng thì im bặt không chịu nói …
Lục Tư Thần thấy cô khóc lóc như vậy , anh liền bật dậy mở điện lên. Anh lật tung chăn ra thì thấy bên dưới chảy máu ướt hết cả một mảng ga giường …Anh hoảng loạn lay lay người gọi tên cô
-“Tô Giản An”
-“Khó…khó chịu..”
Tô Giản An khó chịu kêu lên, mặt lấm tấm mồ hôi .. Lục Tư Thần hoảng loạn như đưa vợ đi đẻ, anh chạy nhanh ra lấy chiếc quần dài và chiếc áo sơ mi mặc vào , lấy chiếc áo khoác lớn quàng cho cô rồi bế cô chạy một mạch xuống hầm xe ..
Nửa đêm nửa hôm, chiếc xe phóng như điên tới bệnh viện…..
-“Ngài Lục, nửa đêm sao ngài lại…”
Một bác sĩ nữ túc trực thấy anh tới liền chạy ra hỏi
-“Cô ấy chảy máu, mau cấp cứu..mau!”
Lục Tư Thần lúc này như người mất hồn mất vía, anh không suy nghĩ gì mà chỉ biết rằng mèo nhỏ đang khóc lóc đau đớn…
-“À dạ…”
Vị bác sĩ cũng nghe theo, kêu người đưa cô vào phòng bệnh kiểm tra
Chỉ 10 phút sau, bác sĩ đã đi ra, cười trừ giải thích
-“Thiếu phu nhân cô ấy là tới chu kì kinh nguyệt , ngài đừng quá lo lắng như vậy.”
“Sao lại chảy nhiều máu như thế?”
Lục Tư Thần thở phào, cau mày hỏi
-“À…dạ…cái đó thì…chuyện phụ nữ, cậu vẫn không nên biết thì hơn..”
Một lúc sau , Tô Giản An mặc trên người bộ đồ bệnh nhân , bên ngoài khoác chiếc áo vừa to vừa dài của Lục Tư Thần bước ra
-“Xin lỗi nửa đêm nửa hôm lại làm phiền anh thế này,…”
Lúc này cô đang quê một cục, ai đời đến kì kinh nguyệt mà không biết để hẳn hoi làm tràn như vậy, thật sự không có mặt mũi nào để nói chuyện với anh nữa ..
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!