Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Phu Nhân, Em Đừng Hòng Chạy - Lục Tư Thần - Tô Giản An

Mạc Chính Nguy cùng Tô Giản An ăn một lúc xong rồi về lại công ty làm việc .

-“Mạc Tổng anh xem, bức này ổn rồi chứ?”

-“Ổn , rất ổn, tôi không ngờ tay nghề của em lại giỏi như vậy đó”

-“Anh quá khen rồi”

Hai người đứng nói chuyện trông có vẻ rất hợp lòng hợp ý , bỗng một tiếng động uỳnh một cái làm cả hai đều giật mình

-“Tô Giản An em ra đây cho tôi”

Lục Tư Thần mặt tối sầm đá cánh cửa xông vào phòng làm việc

-“Lục Tư Thần?”

Tô Giản An hốt hoảng quay ra

Lục Tư Thần xông thẳng tới đấm mạnh vào mặt Mạc Chính Nguy một cái đến rỉ máu

-“Thằng khốn “

-“Lục Tư Thần anh làm gì thế?”

Tô Giản An chạy tới đẩy anh ra, rồi quay ra đỡ Mạc Chính Nguy đứng dậy

-“Mạc Tổng, anh không sao chứ? Tôi xin lỗi…”

-“Tôi đi công tác có một tuần mà em cũng không biết thân biết phận nhỉ? Lại dám ra ngoài dây dưa với đàn ông khác?”

Lục Tư Thần tay bó thành nắm đấm, khinh bỉ nói

-“Lục Tư Thần anh đừng có làm loạn.”

Tô Giản An tức giận quay sang gằn giọng nói lại anh , mắt rưng rưng như sắp khóc

-“Làm loạn? Xem ra tôi chưa dạy dỗ em được tốt, vậy thì….”

Lục Tư Thần nói nửa úp nửa mở rồi kéo tay cô , sải những bước dài rời đi

-“Tô Giản An…”

Mạc Chính Nguy bị anh đấm một cú khá đau làm mãi mới định hình lại được, nhưng nhìn họ đi lại chỉ biết gọi tên cô

-“Lục Tư Thần anh buông tôi ra..b..buông…áa”

Tô Giản An nằng nặc kêu gào bắt Lục Tư Thần phải buông tay ra , anh tức giận đành bế bổng cô lên đi nhanh ra xe

Cô chỉ biết ngậm tức trong mình , tay liên hồi đánh vào ngực anh

…..

Về đến biệt thự Lục Gia , anh cứ thế vác cô đi vào rồi lên trên phòng, mặc cho bao người làm và bác quản gia đang nhìn ….

*sầm

Anh đóng mạnh cánh cửa lại rồi quăng mạnh cô xuống giường làm cô có phần đau đớn

-“Tôi cho em một phút giải thích “

-“Giải thích cái gì?”

Tô Giản An chống tay lên thành giường ngồi dậy hỏi lại anh

-“…” Lục Tư Thần không nói gì, anh chỉ nhướn mày nhìn cô

-“Đúng là tôi đi làm không nói một tiếng với anh , đó là lỗi của tôi. Nhưng ban nãy Mạc Chính Nguy không liên quan gì, sao anh lại đánh anh ấy?”

Cô đứng dậy giải thích rõ mồn một cho anh

-“Còn bao che cho hắn?”

Anh ngồi ở sopha, châm lên một điếu thuốc hỏi

-“Tôi không làm gì sai, cũng không phải bao che gì hết, anh đừng ăn nói xằng bậy”

Cô vẫn nhất quyết phản bác

Lục Tư Thần bỗng đứng dậy, anh rút ra trong túi một xấp ảnh ném thẳng vào người cô rồi đi ra ngoài , khoá cửa lại

Anh đi xuống nhà , mình toả ra đầy sát khí mà nói rồi rời đi

-“Cấm các người được mở cửa cho cô ta , nếu ai dám mở tôi không ngại giết chết mà cho đi gặp diêm vương “

Mọi người hầu và cả bác quản gia ai nấy đều hoảng sợ mà nghe lời

Trên phòng, Tô Giản An cầm đống ảnh lên coi thì toàn là ảnh của mình và Mạc Chính Nguy. Từ ở quán cà phê rồi quán ăn rồi trên đường về…

Cô chỉ cười lạnh một cái rồi đi ra phía cửa

-*** “Gì vậy?”

Cô cố gắng mở cánh cửa thì không mở được , cô tức giận đập tay vào cửa la lớn

-“Có ai ngoài đó không? Mau mở cửa . Lục Tư Thần anh mau mở cửa ra, bác ơi, bác ơi”

-“Giản An à, thiếu gia rất tức giận, cậu ấy vừa ra khỏi nhà rồi . Cậu ấy nói không ai được mở cửa, nếu mở thì sẽ…..”

Bác quản gia đứng trước cánh cửa mà nói với cô

-“Bác, cháu hiểu rồi, bác mau xuống dưới đi ạ”

Tô Giản An ngồi khuỵu xuống sàn , đầu tựa vào cửa , mệt mỏi thở dài

Tại bar

-“Lại sao vậy?”

Ôn Cố Bạch thấy Lục Tư Thần đang ngồi uống rượu, anh liền ra hóng hớt

-“Không có gì”

Lục Tư Thần nốc cạn ly rượu xuống cổ họng rồi nói

-“Hazzz, cậu không nói tôi cũng biết mà, số cậu coi bộ hơi kì.”

Ôn Cố Bạch dở giọng trêu đùa

-“Cậu thích đi Châu Phi hay đi gặp ông bà?”

Lục Tư Thâng đưa ánh mắt sắc lạnh hỏi Ôn Cố Bạch

-“Ba mẹ tôi sinh ra tôi gần 30 năm rồi mà vẫn chưa báo hiếu được ngày nào, thế nên tôi thà ở nhà phụng dưỡng ba mẹ còn hơn là đi du lịch xa xôi như vậy”

-“Cậu cũng biết sợ”

Lục Tư Thần đang hút dở điếu thuốc thì có số gọi tới

-“Nói!”

-“Lục tổng, đã tìm ra người gửi ảnh , là cô Dina”

Một thuộc hạ gọi đến báo cáo

-“Bắt lại bằng được cho tôi “

Anh lạnh lùng nói

-“Dạ tôi đã rõ”

*tút

*reng

Cuộc gọi này vừa tắt thì cuộc gọi khác lại đến

-“Boss, ngài Maste đã chính thức huỷ bỏ hợp đồng hai bên, ngài ấy cũng chuẩn bị về nước, bây giờ nên làm thế nào ạ?”

Mã Đồng tay xách nách mang đống tài liệu, hối hả gọi điện báo tin

-“Huỷ rồi thì thôi”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!