22.Dỗ Dành Cô Vơ Bé Bỏng
Lục Tư Thần khởi động xe , phóng đi với tốc độ kinh khủng.
Không hiểu sao khi nãy, nhìn thấy Tô Giản An khóc, trong lòng anh lại có chút không nỡ. Thật sự chỉ muốn đến ôm trầm lấy cô nhưng lại không thể
Về đến biệt thự Lục gia, anh sải dài bước vào trong
-“Quản gia, Tô Giản An đâu?”
-“Cậu chủ, con bé vừa về đã lên phòng , không thấy nói năng gì. Có chuyện gì sao?”
Bác quản gia khi nãy thấy cô hậm hùi về nhà, mặt còn đẫm nước mắt. Bác tính hỏi nhưng cô lại chạy nhanh lên lầu như muốn lảng đi ánh mắt của bác ….
Lục Tư Thần nghe thế cũng hừ một cái rồi tới công ty , không hỏi thăm cô lấy một lời
*
*
Lục Thị
Mã Đồng bước vào phòng TGĐ , thấy Lục Tư Thần đang ngồi trầm tư , trên bàn thì sổ sách vương vãi . Cái mặt lạnh này đích thị là đang lên cơn rồi, anh đang tính nói gì lại ấp úng không ra hơi, cố lắm mới nổi mấy chữ
-“B..Boss, chút ..nữa có một cuộc họp , chiều nay có cuộc hẹn với công ty X , anh chuẩn..n bị đi ạ”
-“Huỷ hết cho tôi”
Lục Tư Thần gằn giọng nói , người anh toả ra đầy sát khí khiến không ai dám lại gần
*cốc
Ôn Cố Bạch tới , phẩy phẩy tay giải thoát cho cậu trợ lí bé nhỏ Mã Đồng. Thôi thì hôm nay , anh đây lại đỡ đạn giúp chú vậy.
-“Cậu sao thế?”
-“Có chuyện gì?”
Lục Tư Thần dựa vào ghế , nhắm hờ mắt , hai tay đan vào nhau hờ hững hỏi anh
-“Thì….nghe bảo nay bị Dina gây chuyện sao?”
-“Ai nói?”
Anh mở mắt, nhướn mày hỏi Ôn Cố Bạch
-“Không cần hỏi tôi cũng biết. Thế giờ cậu tính làm gì?”
Ôn Cố Bạch ngồi xuống sopha, rót ly trà , vừa hít hương trà vừa hỏi anh , trông cũng ngầu quá chứ.
-“Làm gì là làm gì?”
-“Thôi được rồi, tới chỗ tôi , làm một ly?”
-“Được”
*Bar
Lục Tư Thần và Ôn Cố Bạch ngồi riêng trong phòng vip
Lục Tư Thần châm lên một điếu thuốc, hít một hơi rồi nhả khói trông thật quyến rũ
-“Anh Ôn, anh không nhớ người ta sao, tại sao lâu vậy rồi mà không tới “
Một cô em sexy từ bên ngoài bước vào, tiến tới ôm nhoàng lấy Ôn Cố Bạch , ngồi lên đùi anh như muốn quyến rũ
-“Nhớ chứ nhớ chứ, dạo này anh đây bận quá không tiếp quản nổi bar , chút nữa anh đền cho cưng, giờ thì ngoan, mau ra ngoài”
Ôn Cố Bạch xoa xoa đùi cô ta .nói giọng ngon ngọt
Lục Tư Thần ngồi bên cạnh cũng chỉ biết liếc mắt làm ngơ, không nói nổi
-“Cậu như thế chắc có ngày liệt”
-“Này , cậu đừng trù ẻo tôi, mau mau về nhà mà dỗ dành cô vợ bé bỏng của cậu đi, tôi chuẩn bị đi chơi với mấy cô em đây”