Rời khỏi bữa tiệc , Tô Giản An dìu Lục Tư Thần ra xe .
Nay anh lại uống quá chén , thành ra say đến mức không còn biết trời đất nữa rồi
-“Hừm. Nóng quá đấy , mở cửa ra”
Lục Tư Thần ngồi trên xe lẩm bẩm , luyên thuyên một mình
-“Thiếu phu nhân, tôi mở cửa …”
-“Không cần đâu, giờ cũng khuya rồi, bên ngoài cũng lạnh, anh ta say mới như vậy. Mã Đồng , cậu cứ chạy đi”
-“Mã Đồng , ai là chủ của cậu nhỉ, tối nay tăng ca đấy.”
-“Hazzz, thôi được rồi. Mở hé hé chút cho anh ta đi”
Tô Giản An đập tay lên trán thở dài .
Cuối cùng cũng về được tới nhà rồi đấy . Cô cùng Mã Đồng dìu anh vào trong nhà
-“Bác ơi, lấy cho cháu cốc nước với ạ “
Tô Giản An ném anh ra một bên ghế , mình thì ngồi xuống thở hồng hộc vì mệt
-“Đây đây, sao hai người về trễ thế? Cậu ấy, say nữa hả?”
-“Dạ bác. Xin lỗi bác , đã khuya vậy rồi mà còn không cho bác ngủ nữa”
Tô Giản An áy náy nói nhỏ
-“Không có gì đâu mà. Cháu uống đi rồi đưa cậu ấy lên phòng, ta đi pha cho cậu ấy ít nước giải rượu”
-“Dạ bác”
*phù
Cô lấy hết sức bình sinh, gồng người nâng thân hình như “quả tạ” này dậy . Bước lên từng bậc thang mà muốn xỉu
-“Âyda.. phù”
Vào trong phòng anh, cô đóng cửa lại. Lại ném anh xuống giường lần nữa thật mạnh, muốn cho anh tỉnh thì thôi
Thế mà Lục Tư Thần vẫn say bét nhè, không thèm mở dù nửa con mắt .
Tô Giản An thấy anh mặc bộ đồ như vậy cũng kín quá , cô lại gần cởi bớt cho anh có chút dễ thở
-“Này , nói cho anh biết. Tôi đây có lòng tốt giúp anh, chứ không phải đụng chạm quyến rũ gì đó đâu đấy”
Nói rồi cô lại gần, ngồi xuống mép giường , cởi bỏ giày , tất , rồi đến chiếc áo vest , cà vạt.
-“Cởi bỏ ra trông thoải mái hẳn nhỉ”
Cô tự nói
*coccoc
Bác quản gia mở cửa , mang nước giúp anh giải rượu
-“Bác, để cháu, muộn rồi bác đi nghỉ đi kẻo mệt “
Tô Giản An chạy tới lấy cốc nước
-“Ừm, vậy ta đi trước , có gì cháu gọi ta nhé”
-“Dạ “
Cô đi tới lay lay anh dậy uống nước
-“Um, tránh ra”
Anh khó chịu hất tay
-“Anh…”
Cô hừ một cái . Tự nhiên lại nghĩ ra một thứ
Cô chạy ra lấy chiếc điện thoại , mở bản nhạc vui mà cô yêu thích , mở âm lượng to nhất , áp gần tai anh .
Vì bản nhạc mình yêu thích mà nên cô cũng không cưỡng nổi mà nhảy theo giai điệu, thế mà lại không hề biết anh đã tỉnh và ngắm nhìn cô nãy giờ
Anh uống một hớp nước cho tỉnh táo chút rồi tiến tới từ sau bắt lấy eo cô
-“Aa .. anh?”
Tô Giản An giật mình hét lên một tiếng .
-“Làm gì mà ồn ào thế?”
Anh lại giả bộ nói giọng say xỉn như đang có ý định trêu chọc cô
-“Anh? Hazzz, gã này hình như càng say càng dê xồm thì phải ?”
Cô nói xấu anh trước mặt anh
-“Em nói ai dê xồm?”
Lục Tư Thần vẫn gương mặt lờ đờ, nhướn mày nhìn cô
-“ừmm. À không, biến thái vẫn hợp hơn…ưmm”
Không để cô nói hết, anh đã chiếm lấy đôi môi mọng nước , hồng hào này .
Anh hôn thật sâu khiến cho cô không thở nổi . Lưỡi anh đưa vào trong khoang miệng cô tìm tòi con mồi đang lẩn trốn kia .
Một chút hương thơm nhẹ từ rượu mà anh uống , là hương nho thơm dịu , khiến cô trở nên luống cuống , không biết phải làm gì .
Một lúc anh mới buông nhẹ cho cô thở chút
-“Em nói ai biến thái?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!