-“Ừm…Ở nhà rảnh rỗi nên tôi có làm cơm, nếu anh chưa ăn thì ăn đi.”
Tô Giản An ngại ngùng ,ấp úng nói . Tay đưa túi đựng cơm tới phía anh
Lục Tư Thần nhướn mày , chưa kịp phản đáp lại thì tiếng gõ cửa đã chắn ngang
*cốc
-“Tư Thần, anh có trong đó không , em mang cơm trưa tới cho anh nè”
Dina vừa gõ cửa vừa tiện tay mở luôn .
Bây giờ vào tình cảnh tay ba , hai người phụ nữ tới đem cơm cho anh , giờ anh phải làm thế nào ?
-“Tôi…”
-“Tư Thần, anh mau ngồi xuống đi, cơm sắp nguội đến nơi rồi này.”
Tô Giản An vừa định nói đã bị lời nói cố tình của Dina chắn mất .
Dina kéo tay Lục Tư Thần ra so pha, mở nắp cơm, chuẩn bị cho anh .
Ánh mắt Lục Tư Thần lại chú ý đến cô gái đứng phía trước , có chút thương cảm nhưng lại không thể làm gì .
-“Tôi về trước, xin lỗi đã làm phiền!”
Tô Giản An quay người bỏ đi , khó xử
-“Vợ anh đó sao?”
Dina lúc này lại quay sang hỏi ngược lại Lục Tư Thần, ánh mắt tỏ ra chút buồn phiền, ấm ức.
-“Ừ”
Lục Tư Thần trả lời ngắn gọn một tiếng rồi cũng đứng dậy rời đi .
Dina ngồi lại một mình tức giận , căm ghét cái tên Tô Giản An
-“Tìm số Tô Giản An , đúng chiều nay phải bắt cô ta tới địa chỉ tôi gửi cho bằng được”!!
———————————
Tô Giản An đi bộ ra bến xe bus , tay cầm túi cơm đã nguội dần , trong lòng không hiểu sao lại có chút buồn phiền .
*renggggg
Điẹn thoại có số lạ gọi tới …
-“Alo ai vậy?”
-“Cô Tô Giản An đúng chứ?”
Một giọng nam bí ẩn lên tiếng
-“Phải là tôi, anh là ai? có chuyện gì sao?”
Cô nghe máy số lạ cũng cảm thấy có chút hoang mang
-“Đúng 5h chiều nay cô hãy đến địa chỉ *** , có người cần gặp cô! Mong cô có thê tự giác đến !”
*tuttut
Cô chưa kịp phản hồi đầu dây bên kia đã ngắt máy . Cô cũng thấy hơi lạ nhưng giờ cô không có tâm trạng nên cũng không rảnh để suy nghĩ
….
Gần 5h chiều , Tô Giản An đang ngồi đọc sách thì lại có tin nhắn từ số lạ
-Sắp đến thời gian…..
Một dòng chữ ngắn gọn nhưng đầy ẩn ý
Tô Giản An thấy nghi ngờ, có chút hoang mang .Cô đã quyết định đi tới địa chỉ đó
———
Một khu vườn trồng hoa nhưng lại chẳng thấy bóng người . Tô Giản An đi loanh quanh tìm tòi , trong lòng bây giờ cũng khá hoang mang
-“Tô Giản An”
Dina từ đâu bước đến trước mặt Tô Giản An làm cô giật mình
-“Cô…?”
Không lòng vòng , Dina vào thẳng vấn đề
-“Là tôi hẹn cô, không cần thắc mắc . Tôi nói cho cô biết, Tư Thần chỉ thuộc về một mình tôi . Cô chỉ là một đứa gả thay , một đứa thay thế tạm thời. Trước khi tôi đụng tới, cô mau cút khỏi Lục Gia, nếu không đừng trách !”
Dina với khuôn mặt độc ác, tay nắm siết chặt cổ tay Tô Giản An khiến cô đau đớn . Lời nói này cũng đã có chút tác động đến “tim đen” của cô , Tô Giản An trùng người , không nói một lời
Dina hất mạnh cánh tay rồi rời đi ….
Trên đường đi đến khi về đến nhà, Giản An chỉ mang khuôn mặt ủ rũ, buồn rầu đầy suy nghĩ .
Giờ đã sẩm tối, Lục Tư Thần cũng đã về nhà .
Anh đang ngồi ăn tối thì cô bước vào
-“Giản An , cháu đi đâu sao về trể vậy?”
Bác quản gia thấy Tô Giản An về liền chạy ra hỏi han