"Không sao, Thẩm Quyên đối với tôi chỉ là qua đường. Đợi xong xuôi tôi sẽ cho cô ta một số tiền coi như cảm tạ."
Qua đường?
Thật ra khi nói đến hai từ này, cổ họng hắn đã nghẹn ứ lại. Nhưng vẫn là thốt ra trong lời lẽ phủ phàng của hắn.
Thụy Sinh luôn nghĩ rằng mình cưới vơ lấy cô, chẳng qua là che giấu đi việc bản thân còn sống. Sau khi xong mọi chuyện, hắn vẫn là nên chia tay mà bù đắp chút tiền hậu hĩnh. Coi như là cảm tạ thời gian qua đã chăm sóc mình.
Khi mọi thứ được sắp xếp xong xuôi, hắn cúp máy mà dẹp điện thoại qua một bên. Tai cũng truyền đến tiến mở cửa, đoán chừng Thẩm Quyên đã tắm xong rồi.
Thụy Sinh lại một lần nữa tự mình đi vào bên trong. Chốc lát sẽ ngủ ngon giấc, hắn cũng không muốn làm chuyện vợ chồng kia. Dù sao cô vẫn là nên tìm một người đàn ông thật sự yêu thương mình mà trao cho họ. Hắn không nhẫn tâm đến mức ấy đâu.
Mùi hương hoa hồng từ sữa tắm thoang thoảng quanh chóp mũi của hắn. Thụy Sinh thầm nuốt nước bọt, chất giọng dường như đã khàn khàn mà gọi:
"Vợ..."
"Gì?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!