Kiều Mẫn Hi mặc dù vẫn đang nghe thấy rất rõ, nhưng cô lại tỏ ra bình thường chẳng mảy may quan tâm đến bọn người kia nói gì về mình...
Chăm chú, chậm rãi xem lại bản hợp đồng trên tay mình một lần nữa, Kiều Mẫn Hi muốn tất cả phải thật hoàn hảo, không một chút sai sót nào rồi mới đưa đến cho Phong Vũ Thần...
Bên này Phong Vũ Thần sau khi hoàn thành công việc của mình, nhìn chiếc đồng hồ Rolex phiên bản giới hạn trên tay thì nhíu mày...
Đã quá giờ hẹn với Kiều Mẫn Hi gần nửa tiếng, từ đây về thành phố cũng phải mất rằng một tiếng, không biết cô có còn ở tập đoàn đợi mình không...
Phong Vũ Thần và trợ lý Cao liền nhanh chóng vào trong xe, sau khi ngồi ngay ngắn trên xe, Phong Vũ Thần ra lệnh cho trợ lý Cao phải chạy nhanh về thành phố trong vòng nửa tiếng...
Chiếc Audi phiên bản chạy băng băng trên đường cao tốc với tốc độ cao nhất, đến ngay cả cảnh sát trông thấy từ đằng xa cũng chẳng dám cản lại....
Bọn họ vừa nhìn đã nhận ra ngay xe của Phong tổng cao cao tại thượng, vừa nhìn đã biết anh có việc gấp, nhanh chóng ra sức....
Dọn đường trống, điều tiết xe dạt sang hai bên đường, để xe của Phong Vũ Thần có thể thuận lợi chạy, cũng sẽ đảm bảo an toàn hơn nhiều....
Ai mà chẳng biết gia thế Phong Thị lớn thế nào, bác của anh là một sĩ quan cấp cao trong bộ máy chính quyền ở đây, cô út lại là một bác sĩ ngoại khoa nổi tiếng khắp cả trong và ngoài nước...
Phong Vũ Thần có công đóng góp cho thành phố này không ít, cả thành phố này có thể phát triển đứng đầu cả nước cũng nhờ vào một tay của anh...
Không ngừng đầu tư phát triển những tòa nhà cao tầng chọc trời, những quán bar, những nhà hàng cao cấp hạng sang....
Nhưng khu chung cư, căn hộ cao cấp, tạo công ăn việc làm cho hàng ngàn người, tuy cao ngạo lạnh lùng nhưng trong lòng lại mang một trái tim ấm nóng...
Chiếc xe nhanh như chớp đã về đến dưới sảnh của Phong Thị, Phong Vũ Thần chỉnh lại quần rồi mới bước xuống xe...
Mặc kệ trợ lý Cao vẫn còn ở trong xe, khuôn mặt tái mét nhợt nhạt chẳng còn chút máu, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời, cậu chạy xe nhanh đến vậy....
Đến cả khi đã dừng lại, hai chân trợ lý Cao vẫn không ngừng rung rẩy, tay vẫn cầm chất tay lái, không thể bước theo xuống xe cùng anh được...
Vừa bước vào trong, ánh mắt Phong Vũ Thần đã không ngừng đảo xung quanh tìm kiếm một người rất quan trọng của mình...
"Chủ tịch.."
"Chào chủ tịch..."
Chẳng thề quan tâm đến mấy lời chào hỏi của nhân viên tập đoàn.....
Ánh mắt chợt dừng lại trên bộ ghế sofa, một bóng dáng nhỏ nhắn, đang chăm chú nhìn vào một sắp giấy tờ trên tay....
khóe môi Phong Vũ Thần bất giác nở nụ cười ngọt ngào, đứng bất động một lúc, ngắm nhìn vẻ đẹp say mê của cô...
Đến khi cảm nhận được ánh mắt tất cả các nhân viên đang nhìn mình chằm chằm thì mới bình tĩnh lại, khu lại vẻ mặt vừa rồi...
Bước đi chậm rãi đến chỗ cô đang ngồi rồi mới lên tiếng...
"Người ta nói quả không sai, người phụ nữ đẹp nhất là khi đang chăm chú làm một việc rất cẩn thận.."
Kiều Mẫn Hi nghe thấy giọng nói có phần quen thuộc thì khựng lại, chậm rãi ngước mắt lên nhìn người đó...
"Kiều tổng xin lỗi đã để cô phải đợi lâu.."
"À tôi đợi được mà, ngài không cần cách xáo như vậy.."
Kiều Mẫn Hi nở nụ cười đưa tay ra bắt tay với anh, Phong Vũ Thần cũng vui vẻ bắt tay với cô...
"Cảm ơn lời khen vừa rồi của Phong tổng, ngài quá lời rồi.."
"Không đâu tôi nói thật đấy, cô thật sự rất xinh đẹp, nhìn xem tất cả những nhân viên nam của tôi đi, họ đều đang lén nhìn cô đây này."
Phong Vũ Thần vừa nói, vừa xẹt qua đám nam nhân kia bằng ánh mắt nặng mùi dấm chua, khiến toàn bộ sợ hãi chẳng dám nhìn thêm...
Trong khi Kiều Mẫn Hi đối với mấy lời này của anh cũng có chút e thẹn, nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh nở nụ cười lên tiếng...
"Phong tổng, ngài lại trêu tôi nữa rồi.."
"Được rồi, không trêu cô nữa, lên phòng làm việc của tôi, rồi chúng ta từ từ bàn bạc về chuyện hợp tác.."
Phong Vũ Thần là người ra đời từ sớm, dù chỉ mới hai mươi mấy tuổi, nhưng đã gây dựng được một Phong Thị vững chắc như bây giờ..
Gặp không ít chuyện, tiếp xúc cũng không ít người, có đủ cả yêu lẫn ghét, làm sao lại không nhìn ra là Kiều Mẫn Hi đang giả vờ chứ...
Phong Vũ Thần đi phía trước dẫn đường cho Kiều Mẫn Hi đi theo phía sau, trước khi bước vào thang máy không quên trừng mắt nhìn hai cô tiếp tân kia...
Làm cho bọn họ không rét mà run, ngay sau đó bên phòng nhân sự cũng đã đưa đến quyết định thôi việc cho bọn họ...
Với lý do hết sức chính đáng làm cho bọn họ chẳng thể nói lời nào...
"Tập đoàn Phong Thị không thuê những người không có nhân cách, không biết tôn trọng khách hàng, thiếu lịch sự trong cách cư xử.."
"Và đặc biệt dám vô lễ với tổng tài phu nhân tương lai.."