Tần Ninh nhìn phía trước, hơi nhíu mày.
Lão Vệ chắp tay nói: “Ngại quá, công tử, hơi máu tanh một chút...”
“Giải quyết xong phiền phức rồi, đi thôi!”, Tần Ninh không nói nhiều.
“Xem ra, sau mấy vạn năm, vùng đất Cửu U hiện giờ đúng là trăm hoa đua nở đấy, náo nhiệt vô cùng. Nhưng giờ ta đã trở về, trăm hoa cũng phải tàn thôi!”
“Xì, vùng đất Cửu U luôn là sát phạt loạn lạc, ngươi nghĩ ngươi là Cửu U Đại Đế hay sao mà trăm hoa phải tàn...”, Lâm Vi Vũ hứ một tiếng.
Lão Vệ chỉ mỉm cười, lui sang một bên.
Nhưng mấy người vừa mới bước ra thì lão Vệ đã nhăn mày lại.
“Vẫn còn người à?”, Tần Ninh nhìn lão Vệ, không khỏi nói.
“Lần này chắc là đến đón Lâm tiểu thư rồi!”, lão Vệ híp mắt, không nói nữa.
Không bao lâu sau, phía khe núi có hơn trăm người xé gió xông đến, một kiến ý xung thiên ngưng tụ bùng nổ, bao phủ toàn bộ khe núi.
“Tần thúc!”
Thấy người này, Lâm Vi Vũ vẫy tay, vui vẻ không thôi.
Người đàn ông đứng đầu chắp tay phía sau, thấy Lâm Vi Vũ, khuôn mặt lo lắng lập tức thở phào.
Ông ta hạ thân xuống, đánh giá nhóm Tần Ninh một cái rồi nhìn Lâm Vi Vũ.
“Tiểu Vũ!”
Người này mặc áo xanh, tóc dài cột lại, khuôn mặt nhìn có vẻ hòa ái dễ gần, nhìn Lâm Vi Vũ cực kỳ cưng chiều.
“Cha cháu lo muốn chết rồi đó, lần này trở về, chắc chắn cháu không thoát khỏi trừng phạt đâu!”
Lâm Vi Vũ lè lưỡi nói: “Cháu vẫn ổn đấy thôi?”
“Bọn họ là ai?”, người đàn ông nhìn về nhóm Tần Ninh, cẩn thận nói.
“Đây là Tần Ninh, hắn đã cứu cháu!”
Lâm Vi Vũ cười hì hì nói.
“Cảm ơn các vị xuất thủ tương trợ, tại hạ là Tần Triết của Kiếm Các, nếu như quý vị rảnh có thể đến Kiếm Các nghỉ ngơi mấy hôm, các chủ Kiếm Các nhất định sẽ cảm tạ thật long trọng!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!