Vân Sương Nhi lại cầm kiếm lên chém xuống lần nữa.
Cảnh tượng này khiến đám người Yến Quy Phàm sững sờ.
“Cô gái này đã đạt tới cảnh giới Linh Phách tầng 8 rồi!”
Ba tên kia đưa mắt nhìn nhau, kinh ngạc không thôi.
Ánh mắt nhìn sang Tần Ninh thì phát hiện, lúc này Tần Ninh cũng không giống lúc trước.
Hình như toàn thân trên dưới có thêm một tầng ánh sáng màu vàng, mang lại cảm giác thần thánh vô cùng.
Mà lúc này, Thiên Tương Tử bị Vân Sương Nhi ép đến mức phải liên tục lùi lại, sắc mặt trông vô cùng khó coi.
“Công tử ta chính là con cháu Thiên gia của cương quốc Thiên Tượng, cô dám giết ta…”
Bụp…
Nhưng, Thiên Tương Tử chưa nói hết một câu thì kiếm của Vân Sương Nhi đã chém tới.
Phụt một tiếng, máu tươi phun trào, Thiên Tương Tử ngã xuống.
Lúc này, không khí xung quanh trở nên im lặng như tờ.
“Hôm nay ở đây, những kẻ tới đây đấu giá, nếu không sẵn lòng tuân theo quy tắc đấu giá thì biến, còn muốn cướp giật thì xin lỗi nhé”.
Vân Sương Nhi trở lại bên cạnh Tần Ninh, nhìn đám người. Tần Ninh lên tiếng.
“Thật lớn lối!”
Chính lúc này, một tiếng cười lạnh vang lên.
Sau đó, trên đường lớn phía trước tháp cổ, một đoàn người đi tới.
Hai tên dẫn đầu phong độ hiên ngang, thần thái kiêu ngạo nhìn mọi người.
Mà khi mọi người nhìn thấy hai tên đó đi theo đôi thì vội vàng nhường đường mở lối.
Thiên Lãm Thanh của cương quốc Thiên Trúc!
Nhạc Vân Nhiên của cương quốc Tây Nhạc!
Hai tên này là thiên tài đỉnh cấp uy danh lừng lẫy trong 36 cương quốc.
Mà điều quan trọng nhất là hai tên này trên bảng Thiên Anh của 36 cương quốc xếp hàng thứ 8, thứ 9, chính là trong 10 vị trí đứng đầu.
Đều là tu vi đỉnh cấp cảnh giới Linh Phách tầng 9, lại tới từ 2 cương quốc lớn nên hai tên này vừa xuất hiện là không có kẻ nào dám ngăn cản.
Thiên Lãm Thanh kia nhìn Tần Ninh trên ban công tầng 2, cười khẩy nói: “Tần Ninh, đưa hết lệnh bài trong tay ngươi cho bọn ta. Cuộc đấu giá này không cần phải tiến hành nữa”.
“Cũng không biết, rốt cuộc ngươi nghĩ thế nào, trong thành Đại Hoang tổ chức đấu giá, nếu gặp phải người của 3 cương quốc lớn thì sợ là các ngươi cũng xong đời đấy”.
Nhạc Vân Nhiên cũng kiêu ngạo nói: “May mà các ngươi gặp ta, ta sẽ tha chết cho ngươi, đưa hết lệnh bài đây cho bọn ta là được”.
Nghe lời này, đám người vội vàng tránh ra.
Đây chính là người của cương quốc Tây Nhạc và cương quốc Thiên Trúc đấy.