Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế

 
             “Tần Ninh, chuyện này không liên quan đến ta, ngươi tha cho ta đi!”  

             Lúc này, Vạn Trường Sinh đã mất sạch bộ dạng cao thủ uy phong lẫm liệt vừa rồi, cười nói: “Ta đảm bảo, ngươi tha cho ta thì Trường Thiên Minh của ta tuyệt đối sẽ không tính toán với ngươi”.  

             “Ông có tư cách bàn điều kiện với ta sao?”  

             Tần Ninh không thèm quan tâm, bàn tay vung lên, một cây côn mảnh lao vùn vụt đến, rơi vào lòng bàn tay.  

             Hắn gần như không nhìn Vạn Trường Sinh, ánh mắt rơi xuống ba người Lăng Thế Thành, Sở Sơn Hà và Lâm Chiến Thiên.  

             “Sở Sơn Hà, đừng nói con gái ông đã đạt tới tầng 1 Linh Hải cảnh, cho dù đạt tới tầng 3 Linh Hải cảnh thì Tần Ninh ta nói giết là giết!”  

             Phập một tiếng, cây côn mảnh kia lao thẳng tới cắm vào lưng Vạn Trường Sinh, máu tươi chảy ra thành dòng.  

             “Ông yên tâm, sau khi ông chết, Sở Ngưng Thi sẽ đi theo làm bạn với ông. Dù sao, con rể hờ như ta đây cũng hiếu thuận lắm đấy!”  

             Nghe câu nói này, trong lòng Sở Sơn Hà dâng lên một nỗi xót xa, ân hận.  

             Lúc đầu, Lăng Thế Thành tìm lão ta hợp tác. Lão ta nhất thời động lòng, đồng ý ngay.  

             Nhưng ai mà ngờ được, giờ lại đi tới con đường chết.  

             Dựa vào thiên phú của Tần Ninh, ngay cả khi không có Tinh Môn thì tương lai cũng sẽ trở thành một vị cường giả đỉnh cấp, không thể thua kém Lăng Thiên.  

             Nhưng bây giờ hối hận… cũng đã muộn rồi!  

             Trong khoảnh khắc đó, trong mắt Sở Sơn Hà không còn gì hối tiếc.  

             Đã đi tới đường cùng thì chỉ còn cách liều mạng mà chiến đấu thôi.  

             “Hối hận rồi sao?”  

             Tần Ninh lạnh lùng cười, cây côn mảnh được rút ra theo bóng người lao đi.  

             Phập một tiếng, Sở Sơn Hà cảnh giới cửa thứ chín, không có đủ thời gian để phản ứng. Đối với hắn mà nói, bây giờ, lão ta chẳng đáng nhắc đến!  

             Máu tươi bắn ra, côn gỗ đâm xuyên qua lồng ngực của Sở Sơn Hà.  

             “Chết tiệt!”  

             Lăng Thế Thành và Lâm Chiến Thiên muốn xông ra đánh giết nhưng lại không dám tiến lên.  

             Chúng đã không còn dã tâm mà giết người nữa rồi.  

             Sức mạnh của Tần Ninh đã mạnh hơn bọn chúng quá nhiều.  

             Đánh thế nào được?  

             “Hai vị dắt tay nhau xuống Hoàng Tuyền nhé!”  

             Sắc mặt Tần Ninh lạnh lùng.  

             “Tần Ninh, ta sẽ đợi ngươi!”  

             Lăng Thế Thành gầm lên: “Con trai ta sẽ báo thù cho ta, báo thù cho Lăng gia, không lâu nữa, Tần gia của ngươi sẽ bị tiêu diệt!”  

             “Chuyện này không cần ông phải lo đâu!”  

             Tần Ninh lại một lần nữa rút ra cây côn mảnh. Nhìn thấy nó, Lăng Thế Thành như nhìn thấy một cái khoá đoạt mạng, trong lòng run rẩy.  

             “Ta nói rồi, ông cứ chờ con trai của ông. Ta sẽ để gã đi theo ông!”  

             “Con người ta, không thích nuốt lời!”  

             Âm thanh vun vút lại vang lên, tốc độ cái bóng của Tần Ninh quả thật nhanh tột độ.  

             Đây là tốc độ mà con người khó tưởng tượng được.  

             Thật sự quá nhanh!  

             So với vừa rồi, thực lực của Tần Ninh lúc này lại tăng nhanh tới mức nhảy vọt.  

             Bụp bụp…  

             Trong chớp mắt, hai cái đầu của Lăng Thế Thành và Lâm Chiến Thiên đã không còn trên cổ.  

             Tần Ninh siết chặt cây côn mảnh trong tay.  

             “Tiểu Thanh, giúp ta!”  

             “Bòooo…”  

             Nghe vậy, Tiểu Thanh xông thẳng lên ngay lập tức.  

             Lúc này, đại quân của ba đại gia tộc đã hoàn toàn tan rã.   

             Không có sự lãnh đạo của trưởng tộc, lại thêm sự tấn công của Thanh Ngưu đáng sợ như thế, khiến chúng gần như không có cách nào tổ chức tiến công hiệu quả, từng người hoang mang tháo chạy.  

             Lúc này, Tần Ninh mới nghiêm giọng hét lớn: “Thành viên dòng chính của tam đại gia tộc, giết không thương tiếc. Còn những hộ vệ không trong họ thì không cần đuổi giết, muốn ở lại thì ở lại, không muốn ở lại thì tự cút đi!”  

             “Vâng!”  

             Hộ vệ Tần gia hô vang đáp lại ngay lập tức.  

             Tần Thương Sinh và Tần Viễn Sơn đều gật đầu.  

             Tần Ninh đã ra lệnh, đương nhiên họ sẽ không có ý kiến.  

             Thành viên dòng chính của tam đại gia tộc thì phải giết không thương tiếc, nghe ra có vẻ tàn nhẫn nhưng nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, nếu không sẽ để lại hậu hoạ cho mình.  

             Một thiếu niên 16 tuổi lại có thái độ kiến quyết như vậy thì có lẽ họ cũng không cần lo lắng con đường võ đạo của hắn.  

             Thực ra, nói cho cùng thì bây giờ, hắn đã không cần họ lo lắng nữa rồi.  

             “Cha, nhị thúc, đây là hai viên Cửu Chuyển Ngọc kim đan!”  

             Lúc này, Tần Ninh cười nói: “Hai người uống mỗi người một viên, có lẽ trong vòng một tháng sẽ đạt tới Linh Hải cảnh cũng không có vấn đề gì, mà linh đan này có thể giúp tăng tốc độ tu luyện trong cảnh giới Linh Hải!”  

             “Cửu Chuyển Ngọc kim đan?”  

             Tần Thương Sinh sững sờ.  

             Ông ấy chưa từng nghe đến tên loại linh đan này.  

             Mà theo ý tứ của Tần Ninh thì có thể giúp võ giả cửa thứ chín đạt tới Linh Hải cảnh, thậm chí trong Linh Hải cảnh còn cứ thế nâng cao hơn nữa.  

             “Ninh Nhi, con lấy những linh đan này ở đâu vậy?”  

             Cộng thêm linh đan trước đây Tần Ninh đã đưa ra thì quả thật là… một món tiền khổng lồ!  

             “Cha quên rồi à?”  

             Tần Ninh cười thản nhiên: “Lần này con ra ngoài, thật ra là ý của vị Đại Đế kia. Trong núi Lăng Vân, có một con đường bí mật, con đi vào trong đó thì thấy không chỉ có những linh đan này đâu!”  

             “Ngọn núi bí mật!”  

             Tần Thương Sinh và Tần Viễn Sơn không khỏi sững sờ.  

             Đây quả thật là một món tiền không lồ!  

             Tần Ninh thật sự là trong hoạ có phúc đó!  

             “Cha, đệ tử của Tần gia ta cũng có thể tới đó tu luyện. Chuyện này sẽ nói cụ thể sau!”  

             Tần Ninh nói chi tiết: “Bây giờ, có lẽ nên phái binh lính canh giữ bốn cửa thành, không thể để người chạy mất, hơn nữa cũng phải… tịch thu tài sản nữa!”  

             “Được!”  

             Tần Thương Sinh bỗng chốc mở lời.  

             “Tam trưởng lão, ngươi dẫn 100 người, canh giữ cửa Nam!”  

             “Tứ trưởng lão, ngươi mang quân canh giữ cửa Bắc!”  

             “Nhị đệ, đệ canh giữ cửa Tây”.  

             “Ta đem người canh giữ cửa Đông”.  

             Tần Thương Sinh sắp xếp ổn thoả, nói: “Không cần phải đuổi cùng giết tận những hộ vệ khác họ kia, còn Lăng gia, Sở gia, Thẩm gia, Lâm gia thì không bỏ qua một ai!”  

             Tần Ninh khẽ gật đầu.  

             Lúc này, không thể có một chút mềm lòng.  

             “Còn con…”  

             Tần Thương Sinh nhìn Tần Ninh.  

             “Con?”  

             Tần Ninh sững người, nói: “Không phải còn nhị ca ở đây sao ạ? Huynh ấy đưa người đi tịch biên là được rồi, con không đi đâu!”  

             Tần Ninh khó mà giải quyết những rắc rối này, hiếm lắm mới được nhàn nhã nên không muốn lo mấy chuyện nhỏ.  

             “Nhị ca của con vừa mới hồi phục, chưa đủ sức để làm. Con không lo chuyện này thì ta không yên tâm!”  

             “Được rồi, được rồi ạ!”  

             Tần Ninh tỏ vẻ bất lực nói.  

             “Tiểu Thanh, đi thôi!”  

             “Bòoooo…”  

             Nghe thấy câu nói này, Tiểu Thanh mừng rỡ kêu lên một tiếng, bước chân thong dong rời đi theo Tần Ninh.  

             “Chúc mừng trưởng tộc!”  

             Tam trưởng lão chắp tay, cười nói: “Tam công tử được thiên mệnh che chở, trong tương lai nhất định sẽ là long phượng trong loài người”.  

             “Đúng vậy…”, Tần Viễn Sơn cũng cảm động nói.  

             Hơn một tháng nay, có thể nói sự thay đổi của Tần Ninh quả thật kinh thiên động địa.  

             Tần Thương Sinh cau mày, nắm chặt Cửu Chuyển Ngọc kim đan trong tay.  

             “Lăng Thiên và Sở Ngưng Thi vẫn chưa xử lý được, hơn nữa, Lăng Thiên còn có Thiên Tử của Thiên Tử đảng chống lưng!”  

             Ông ấy đã từng nghe về Thiên Tử đảng.  

             Học viên Thiên Thần là đệ nhất đại viện của đế quốc Bắc Minh, thực lực thâm sâu, nghe nói còn có cường giả Thiên Võ cảnh.  

             Thiên Võ cảnh chính là sự tồn tại đỉnh cao nhất trên toàn đế quốc Bắc Minh.  

             Linh Hải cảnh thì chỉ là giun dễ trong mắt võ giả Thiên Võ cảnh.  

             “Đại ca!”  

             Tần Viễn Sơn cười nói: “Chuyện của Ninh Nhi, suy cho cùng vẫn phải do nó tự nỗ lực phấn đấu, chúng ta lo lắng cũng vô dụng!”  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!