Thần gia càng cũng càng không.
Nguyệt Thư Như lúc này điểm ngón tay, giết về phía Tần Ninh.
Thấy chỉ điểm xông tới, Tần Ninh không hề di chuyển.
Keng...
Bỗng nhiên, một tiếng va chạm vang lên, Cốc Tân Nguyệt không biết đã xuất hiện bên cạnh Tần Ninh từ lúc nào.
Đòn tấn công của Nguyệt Thư Như liền tiêu tan.
Cốc Tân Nguyệt mỉm cười.
“Cần ta hỗ trợ không?”
Cốc Tân Nguyệt nét mặt tươi như hoa, cười nhẹ nói: “Thạch Cảm Đương vô dụng lắm”.
Nghe đến lời này, Thạch Cảm Đương giận không kềm được.
Nói ta vô dụng?
Một tiếng quát vang lên, Thạch Cảm Đương bộc phát sức mạnh, liên tục chém Thần Khải.
Tần Ninh cũng cười nói: “Ta hiểu hết những gì mà Nguyệt gia tu luyện, cảnh giới Thiên Vị không làm gì được ta đâu, có điều muốn giết chết thì cũng phải trả giá một chút”.
Cốc Tân Nguyệt không nhiều lời.
Tần Ninh nói không sai.
Cảnh giới Thiên Vị muốn giết hắn, gần như là không thể.
Chỉ có điều, hắn hiện tại đang ở cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ mà muốn giết cảnh giới Thiên Vị, không phải không làm được mà là phải bỏ ra giá không nhỏ.
“Ta lấy máu mình chém thương không!”
“Kiếm Đoạn Không, cắt thành khoảng không!”
“Kiếm tới!”
Lúc này Thần Chiến Thương rít lên một tiếng, trong nháy mắt, bên trong tổ địa Thần gia có một ánh kiếm phóng lên cao.
“Huyền khí xuất thế...”
Thấy cảnh này, có người kinh hoảng nói.
“Là huyền khí cấp Thiên của Thần gia - Kiếm Đoạn Không sao?”
Tiếng kinh hô liên tiếp vang lên.
Kiếm Đoạn Không của Thần gia uy danh cái thế, thanh danh lan xa.
Lão tổ Thần gia dựa vào kiếm này mà chém ra một con đường thông thiên, đi tới cảnh giới Thiên Vị cực hạn.
Đồng thời cũng đưa đến chín vạn năm huy hoàng của Thần gia!
Chín vạn năm qua, không ai nhìn thấy kiếm Đoạn Không xuất hiện.
Lần này bị Tần Ninh ép buộc, kiếm Đoạn Không xuất hiện.
“Kiếm Đoạn Không... Một niệm thành khoảng không...”