"Ngươi biết cái gì?" Mục Cẩn lập tức nói: "Đây là Lý Thần Phong đại nhân, do cha mẹ ta phái đến bảo vệ ta. Đi cùng Lý đại nhân còn có sáu người, bọn họ năm xưa đều từng bảo vệ ông nội ngươi!"
"Còn có sáu người nữa sao?" Tần Vô Ưu nhìn quanh.
"Đừng nhìn nữa, nếu để ngươi phát hiện ra thì làm sao bảo vệ ta được nữa?" Mục Cẩn gõ gõ đầu Tần Vô Ưu, cười nói: "Được rồi, Tiểu Vô Ưu, ta cho Lý Thần Phong đại nhân kèm ngươi luyện kiếm nhé?"
"Đại ca ... Đại ca ... "
Ngay lúc này.
Một tiếng hét vang lên từ phía sau, một cô gái khoảng mười lăm mười sáu tuổi xuất hiện.
Cô gái ấy mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, tôn lên vóc dáng thon thả của mình.
Khuôn mặt cô gái ấy xinh đẹp đến nỗi có thể nói là hồng nhan họa thủy. Mặc dù vẫn chưa trưởng thành, nhưng vẫn có thể thấy rõ rằng cô gái này sẽ trở thành một mỹ nhân tuyệt thế khiến vô số đàn ông phát điên trong tương lai.
"Kết thúc rồi!" Tần Vô Ưu nghe thấy tiếng hét, oán hận nhìn bà cô của mình than thở: "Đều là tại bà cô ... "
"Đại ca!"
Cô gái thở hổn hển chạy tới: "Không phải huynh nói là quên đem theo lệnh bài xuất thành sao? Sao không đợi muội? Đây, lệnh bài đây!"
"Ái chà chà, để ta xem đây là ai ... "
Mục Cẩn trông chỉ lớn hơn cô gái kia một hai tuổi, nhưng lúc này lại ra vẻ trưởng bối, cười nói: "Vãn Ngưng ... "
"Hả?"
Cô gái nhìn về phía phát ra tiếng nói rồi lập tức vui mừng reo lên: "Cẩn tỷ tỷ!"
"Không, phải gọi là bà cô!"
"Như vậy chẳng phải là già quá sao!"
"Tiểu nha đầu, con thật đáng yêu!"
Cả hai trông chênh lệch tuổi tác không nhiều, nhưng những người phụ nữ cách nhau đến cả ba thế hệ lúc này lại giống như những người bạn thân thiết nhất
Tần Vô Ưu nhìn thấy cảnh này thì cảm thấy đau đầu.
Nhà họ Mục that là hỗn loạn!
Cố tổ phụ Mục Thanh Vũ, cố tổ mẫu Diệp Vũ Thị.
Tổ phụ Mục Vân và chín vị tổ mẫu.
Phụ thân Tần Ninh và mấy vị mẫu thân.
Đến thoi cua Tan Vô Uu ...
Mẫu thân cậu ta là Diệp Viên Viên, phụ thân là Tần Ninh. Tổ mẫu đập bàn một cái là đã quyết xong, đặt tên cậu ta là Tần Vô Ưu.
Điều tréo ngoe hơn nữa là ...
Phụ thân Tần Ninh và một vị mẫu thân khác là Tạ Ý Tuyền cũng có một đứa con.
Đặt tên là ... Tạ Vãn Ngưng!
Chính là cô gái nhỏ trước mặt.
Tần Vô Ưu vẫn luôn tự hỏi liệu tổ phụ của mình có phải người mạnh nhất trong Thương Mang đại thế giới hay không.
Một đứa cháu trai và một đứa cháu gái, nhưng cả hai đứa đều không mang họ Mục. Tổ phụ thực sự ... không quan tâm sao?
Mục Cẩn và Tạ Van Ngưng trò chuyện rất lâu, Tần Vô Ưu cảm thấy không có việc gì để làm ở đây nữa nên định chuồn khỏi đó.
"Tần tiểu thiếu gia ... "
Lý Thần Phong không biết đã xuất hiện trước mặt cậu ta từ lúc nào, nói: "Chúng ta về thôi. Bên ngoài không an toàn, sợ rằng tiếp theo sẽ xảy ra đại loạn!"
"Đại loạn sao?"
Tần Vô Ưu lập tức hỏi: "Có chuyện gì vậy? Lục đại nhân và Tạ đại nhân có chuyện gì sao? Hay là cố tổ phụ? Hay là tổ phụ?"
Lý Thần Phong đáp: "Tần tiểu thiếu gia, tốt nhất là đi cùng bọn ta để nghe
ngóng xem".
Nói xong, Lý Thần Phong lại bổ sung: "Tin tức về phụ thân của cậu".
Phụ thân?
Tần Ninh?
Thành thật mà nói, ấn tượng của Tần Vô Ưu về cha mình rất mơ hồ.
Suy cho cùng, cậu ta chưa bao giờ nhìn thấy cha mình kể từ khi sinh ra.
Nhưng ngược lại, sư phụ rất yêu thương cậu ta.
Đáng tiếc là.
Thiên phú của cậu ta quá kém.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!