Thế giới Thương Vân.
Thương Vân điện tọa lạc tại một tòa thành cổ - Thương Vân thành.
Thương Vân thành ban đầu là một nơi hoang vắng ở thế giới Thương Vân, nhưng sau khi Thương Vân điện được thành lập, nơi này cuối cùng đã trở nên tấp nập và hiện đã trở thành trung tâm của toàn bộ thế giới Thương Vân.
Trên những con phố của Thương Vân thành.
Lúc này, một thanh niên trông khoảng mười sáu mười bảy tuổi xuất hiện. Cậu ta mặc bộ quần áo trắng như tuyết, cặp lông mày kiếm không dày không mỏng, đôi mắt hẹp như khe suối chảy róc rách mà lại ấm áp như gió xuân, mui như túi mật treo, sống mũi thẳng tắp như ngọn núi xanh thẫm phía xa, khóe miệng hơi nhếch lên.
Chàng thanh niên trẻ đội khăn che mặt và cầm kiếm đi trên phố, trông có vẻ rất thận trọng và cảnh giác.
"Này!"
Đột nhiên, một bàn tay vỗ nhẹ vào vai chàng thanh niên khiến cậu ta sợ đến mức run rẩy.
"Tần Vô Ưu, đang làm gì mà lén lút vậy?"
Một giọng nói trong trẻo vang lên, người thanh niên mặc đồ trắng quay đầu lại. Xuất hiện trước mắt là một cô gái, nhìn qua khoảng mười bảy mười tám tuổi, vóc dáng thon thả, mặc một chiếc váy dài màu xanh lá, ngũ quan xinh đẹp, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Khi nhìn rõ gương mặt cô gái váy xanh kia, thanh niên áo trắng lấy tay che ngực, vẻ mặt sợ hãi nói: "Bà cô, người làm gì vậy ... "
Bụp ...
Cô gái váy xanh dùng chiếc ô giấy đập vào trán cậu thanh niên áo trắng, mắng: "Tần Vô Ưu, ta đã nói bao nhiêu lần rồi, không được gọi ta là bà cô, phải gọi là tỷ tỷ! Hiểu chưa?"
Tần Vô Ưu xoa trán, oán hận nói: "Nhưng người vốn dĩ là bà cô ... "
Tần Vô Ưu!
Con trai của Tần Ninh và Diệp Viên Viên, cũng là đứa con đầu lòng của Tần Ninh.
Cô gái váy xanh, Mục Cẩn, là con gái của Mục Thanh Vũ và Diệp Vũ Thi, là em gái của Mục Vân.
Mà Mục Vân là phụ thân của Tần Ninh.
Như vậy Mục Cẩn là cô cô của Tần Ninh.
Thì chẳng phải bà cô của Tần Vô Ưu thì là gì?
Mục Cẩn nghe vậy, không khỏi mắng: "Nói về bề phận, ta đúng là bà cô của ngươi, nhưng khoảng cách tuổi tác giữa chúng ta cũng không lớn đến vậy ... "
"Đó là sự cách biệt hàng trăm ngàn năm ... "
"Thế đã là gì?" Mục Cẩn lập tức gio tay.
Tần Vô Ưu cũng lập tức che đầu lại.
"Được rồi, ngươi đang làm gì vậy? Lén la lén lút?" Mục Cẩn hỏi tiếp: "Sư phụ ngươi đâu?"
"Sư phụ con rất bận rộn, đã lâu rồi không dạy con tu luyện. Nhưng Lý đại ca đã dạy con không ít kiếm thuật ... "
Tần Vô Ưu lập tức nói: "Thương Vân thành thật sự rất buồn chán. Bà cô, con muốn ra ngoài lịch luyện ... "
"Chỉ dựa vào ngươi? Lịch luyện à?"
Mục Cẩn lập tức cười lạnh nói: "Tiểu Vô Ưu, lúc ngươi sinh ra chỉ là một tu sĩ vừa mới bước vào Thần cảnh, sao bây giờ lại có thể đạt tới cảnh giới vô pháp vô thiên như vậy?"
Tần Vô Ưu cong môi.
"Ngươi có biết trên thế giới này mỗi ngày đều có vô số tu sĩ giống như ngươi chết đi không?"
"Con biết bên ngoài rất nguy hiểm, nhưng con là hậu duệ của Mục gia. Ông cố của con là một kiếm tu mạnh mẽ, ông nội và phụ thân con cũng vậy. Là đại ca đời thứ tư của gia tộc họ Mục, con không thể ... "
"Ngươi họ Mục sao?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!