Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng Thần Đế

Lời này vừa dứt, mọi người lại nhìn nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.

Thanh niên nói: "Xem ra Tô thống soái vẫn chưa nói cho tỷ tỷ ... "

"Tỷ tỷ rời đi mấy triệu năm, thế giới Vạn Thiên cũng xảy ra không ít chuyện."

"Liệt Dương Thần tộc chúng ta xưa nay vẫn luôn bất hòa với Thiên Mục Thần tộc và Đế Thiên Thần tộc, giao chiến nhiều năm, chưa bao giờ dừng lại."

"Trong mấy triệu năm, tất cả cuộc chiến lớn nhỏ không ngừng bùng nổ, thống soái Cổ Tinh Kiếm và thống soái Thạch Hạo Hiên đều chết trận, thống soái Hà Chính Nghiệp không rõ tung tích, mà Đăng Tức Diệt 50% là đã ... Bỏ mình ... "

"Bây giờ trong tộc chúng ta, bảy đại thống soái chỉ có bốn vị!"

Nghe nói như vậy, sắc mặt Ninh Cẩn Ngôn bình tĩnh như nước, không nhìn ra vui giận.

"Nếu đã như vậy, Lãnh Thiên Hoa không chết nhỉ? Ta trở lại, vì sao hắn không đến?"

Tiếng nói của Ninh Cẩn Ngôn vẫn trong trẻo lạnh lùng như cũ.

"Tỷ tỷ ... "

Thanh niên tiếp tục nói: "Hôm nay Lãnh Thiên Hoa thay bốn đại thống soái đứng đầu đi trông coi bốn trăm chủ tướng, bề bộn nhiều việc ... "

"Thì ra là như vậy!"

Ninh Cẩn Ngôn nói: "Nếu đã như vậy, cảm ơn mọi người đã đến, mọi người có thể về rồi!"

"Tỷ tỷ ... "

"Dương Thiên Sách, ta nói, các ngươi có thể đi về!"

Ninh Cẩn Ngôn nhìn con trai Dương Vương này, sắc mặt vẫn bình thản như nước.

Dương Thiên Sách nhìn về phía Ninh Cẩn Ngôn, khổ sở cười một tiếng, sau đó chắp tay rời đi.

Thống soái Tổ Đốn, thống soái Phòng Huyền Anh cũng mang vẻ mặt rất lúng túng, hai người dẫn mọi người rời đi.

Vào lúc này trời đất yên tĩnh lại.

Ninh Cẩn Ngôn không nói một lời mà xoay người đi về phía đại điện ở sau lưng.

Hai người Đoa Nhi và Thanh Nhi khoat khoat tay về phía sau, từng vo giả của Thiên Nữ Thần Cung rối rít rời đi.

Trong đại điện.

Ninh Cẩn Ngôn ngồi ở ngai vàng võ thần của mình, ánh mắt bình tĩnh.

Tô Ứng Vũ đứng ở bên người, cũng không mở miệng.

Mà lúc này Tần Ninh đứng ở một bên cửa điện đại điện, đáng thương nhỏ yếu lại không có ai giúp.

"Ngươi đứng xa như vậy làm gì?"

Đột nhiên, tiếng nói Ninh Cẩn Ngôn vang lên, vang vọng trong điện lớn.

Tần Ninh khẽ ngẩng đầu, đi về phía trước mấy bước.

"Lại đây!"

Ninh Cẩn Ngôn lên tiếng lần nữa, giọng nói lạnh lùng.

Tần Ninh bước từng bước dọc theo cầu thang, đi tới bên ngai vàng, đứng ở nơi đó.

Ninh Cẩn Ngon không nhìn Tan Ninh nữa ma anh mat nhìn sang Tô Ứng Vũ, mở miệng nói: "Cổ Tinh Kiếm, Thạch Hạo Hiên, Hà Chính Nghiệp bọn họ ... "

"Tỷ tỷ ... " Tô Ứng Vũ lựa lời rồi mới nói: "Tỷ tỷ, năm đó, bảy đại thống soái, ta và ba vị bọn họ đều là tâm phúc của tỷ tỷ, một ngàn chủ tướng của Liệt Dương Thần tộc chúng ta, tỷ tỷ có thể nói là một người giữ bảy trăm!"

"Nhưng những nam gần đây, ba người Cổ Tinh Kiếm ... Thạch Hạo Hiên ... Hà Chính Nghiệp, trước sau đều chết trận, trong này không thể thiếu trách nhiệm của Lãnh Thiên Hoa, còn về hai người Phòng Huyền Anh và Tổ Đốn, không rõ ... "

"Hơn nữa, bây giờ một ngàn chủ tướng tộc ta, hơn bốn trăm vị thuộc về Lãnh Thiên Hoa, hơn ba trăm vị thuộc về Phòng Huyền Anh, ta và Tổ Đốn cộng lại thì cũng chỉ có hơn ba trăm vị chủ tướng, trên thực tế chủ tướng ta có thể quản lý, cũng chỉ có hơn một trăm ... "

Nghe nói như vậy, Ninh Cẩn Ngôn rất bình tĩnh.

Tần Ninh ở một bên cũng hiểu.

Ba đại thống soái đã chết kia, e rằng đều là người của Ninh Cẩn Ngôn.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!