Tần Ninh hiểu một cách sâu sắc rằng, từ bé đến lớn, con gái của nghĩa phụ, Tạ Y Tuyền chính là mẫu con dâu lý tưởng nhất trong lòng mẫu thân.
Lúc trước ở trong Cửu Thiên Vân Minh, trong các phương thế lực, có không biết bao nhiêu người muốn chọn một kiêu nữ từ trong gia tộc mình đưa đến Cửu Thiên Vân Minh, làm thiếu minh chủ phu nhân của Cửu Thiên Vân Minh.
Nhưng kết quả đều bị mẫu thân chặn lại hết.
Trong mắt của mẫu thân, con dâu mà bà nhận định chỉ có duy nhất một mình Tạ Y Tuyền.
Mà trong mắt Tần Ninh, mẫu thân đã cắt đứt không biết bao nhiêu lần nhân duyên của hắn rồi!
Giờ đây trong hàng nghìn hàng vạn đại lục và Cửu thiên thế giới, mình có giai nhân vây quanh, nhìn thì hân hoan đấy, nhưng tương lai chắc chắn sẽ phải trả giá đất.
Tục ngữ nói không sai, hổ dữ không ăn thịt con, nhưng sư tử hà đông thì chưa chắc.
Tân Ninh vỗ nhẹ đầu của Khúc Phỉ Yên, cười nói: “Bây giờ nàng không sợ, đợi tương lai khi gặp được mẫu thân ta, sợ là sẽ bị dọa chết!”
“Hả? Mẫu thân của chàng ghê gớm vậy sao?” “Đó là đương nhiên!” 'Tần Ninh cười ha ha, không nói thêm nữa.
Bây giờ nghĩ nhiều như thế làm gì?
Nữ tử mà mình tự lựa chọn, mẫu thân chẳng lẽ sẽ thực sự đuổi hết từng người ra khỏi nhà được à!
Lật người nằm lên trên, cưỡi ngựa rong ruổi, Tân Ninh lúc này đang miệt mài phóng thích hết những tích lũy của mấy nghìn năm nay...
Liên tục bảy ngày, Tân Ninh và Khúc Phỉ Yên không hề rời khỏi sơn cốc nửa bước, Mục Huyền Thần lo lắng đại ca nhà mình sẽ bị vắt kiệt, đừng có kiệt sức mà chết đấy chứ.
Dù gì...
Khúc Phỉ Yên đã là Tiên Đế rồi.
Đại ca chỉ là một Tiên Hoàng thôi!
Ngày này.
Cửa sơn cốc.
Tân Ninh mặc một bộ áo bào dài màu trắng, viền tay áo thêu kim tuyến màu vàng, chân đi ủng xanh, tóc dài buộc gọn, từ từ bước ra.
“Ca!”
Mục Huyền Thần xuất hiện ở bên ngoài sơn cốc, nhìn thấy Tân Ninh đi ra lập tức bước lên đón.
“Mẹ kiếp!”
Mục Huyền Thần nhìn thấy Tần Ninh, lập tức bước đến gần muốn đỡ cánh tay hắn, vẻ mặt đầy sợ hãi nói: “Ca, huynh làm sao thế?”
Gương mặt tuấn tú của Tân Ninh lúc này trông bơ phờ trắng bệch, từ trên xuống dưới cả người trông như sắp nhữn ra, mang đến cảm giác yếu ớt một cơn gió cũng có thể thổi ngã!
“Đệ qua đây, đỡ ta đi!” 'Tần Ninh vây vẫy tay với Mục Huyền Thần.
Mục Huyền Thần lập tức bước đến dìu cả người Tân Ninh, tiếp đó nói: “Thế. này là làm sao vậy?”
“Làm sao?”
Tân Ninh vòng tay kẹp lấy cổ Mục Huyền Thần, xiết thật chặt cổ hắn, hung tợn nói: “Tiểu tử thối, đệ chơi ta à!”
“Hả?”, Mục Huyền Thần sợ hãi không thôi. Tần Ninh lại mắng tiếp: “Cái hương Hợp Hoan Bạch Diễn gì đó, có phải là do
đệ điều chế không? Ông nội đệ, mấy ngày nay, đại ca ta đây sắp thành trâu cày rồi, sau này càng nghĩ càng thấy không đúng!”
Mục Huyền Thần nghe vậy, không khỏi ngẩn ra.
“Còn có cái rượu gì, uống mấy ngày, càng uống càng thấy có gì sai sail”
Tân Ninh mắng: “Đại ca ta đây bây giờ, chẳng còn một giọt nào nữa rồi!”
Mục Huyền Thần bị Tân Ninh kẹp cổ, thở hồng hộc nói: “Ca, cái này không trách đệ được, chị dâu hỏi đệ, đệ có thể không cho không? Những năm gần đây, đệ nghiên cứu ra rất nhiều đồ chơi, đệ nghĩ là huynh có nhiều phu nhân như thế, sợ huynh không chịu nổi, nên dành để bồi bổ cho huynh đó!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!