“Có điều nơi này là trong Thất Bảo Miếu Đồ, Tam Thanh tiên giáo là do Đế khí hình thành nên, cho nên chắc là vẫn có Cửu Thiên Đế Tôn Phục Linh đại trận nhưng ở trong không gian Đế khí, có lẽ đại trận không giết nổi Tiên Tôn, có điều… Giết Tiên Đế thì không thành vấn đề”.
Tần Ninh cười nói: “Vị trí cũ của Tam Thanh tiên giáo rộng lớn này là do Thất Bảo Miếu Đồ sao chép lại, chắc hắn vẫn còn nguyên công hiệu”.
Nghe vậy, Vũ Hàm Hương và Hàn Cao Cách nhíu mày.
Rốt cuộc Tần Ninh muốn làm gì?
“Ta muốn khởi động đại trận hộ giáo, khởi động Cửu Thiên Đế Tôn Phục Linh đại trận, đợi Vũ Vô Tuyết dẫn bọn Tiên Hoàng, Tiên Thánh thậm chí Tiên Đế của Dị tộc các ngươi đến, muốn giết chết bọn họ bằng đại trận này chỉ là chuyện nhỏ”.
Advertisement
Lời này vừa nói ra.
Bọn Vũ Hàm Hương rùng mình, trong lòng rét run.
Tần Ninh... Tần Ninh muốn... Mai phục tiêu diệt các cường giả của tộc bọn họ.
“Ngươi... Ngươi mơ mộng hão huyền!”
Vũ Hàm Hương quát: “Cửu Thiên Đế Tôn đại trận cái gì chứ, ngươi chỉ là một Tiên Quân, sao có thể khởi động nổi?”
Nghe vậy, Tần Ninh không khỏi cười nói: “Đây đúng là một vấn đề, tiếc là, ta đọc nhiều sách vở, kiến thức uyên bác, hiểu biết sâu rộng, uy lực của trận này mạnh mẽ như vậy, chỉ một Tiên Quân nho nhỏ như ta đương nhiên không thể khởi động được nhưng trong Tam Thanh tiên giáo này có rất nhiều thứ hay ho, Thất Bảo Miếu Đồ là bản sao của Tam Thanh tiên vực, sao chép lại toàn bộ Tam Thanh tiên giáo vào đây, tuy nhiều thứ chỉ là bản sao nhưng nhờ Đế khí mà nó cũng đã biến thành vật thật”.
“Mặc dù uy lực sẽ giảm đi nhiều”.
“Nhưng dù sao đi chăng nữa cũng vẫn là một món tiên khí Đế phẩm, dẫu có bị giảm nhiều thế nào thì cũng vẫn đủ… để ta… giết chết Đế giả”.
Hơn nữa.
Chưa chắc Vũ Vô Tuyết đã có thể mời được Đế giả tới.
Từ xưa đến nay ở Tiên Giới, Tiên Đế vốn đã được coi là sừng lân, lông phượng rồi nhưng nhân vật cấp bậc Tiên Tôn thì lại càng hiếm hoi hơn nữa.
Trong một đại tiên vực, số lượng Tiên Tôn không nổi mười người.
Trong mười hai đại tiên vực, có lẽ tổng số Tiên Tôn không nổi một trăm người.
Hàn Mị tộc, Cảnh Hỏa tộc đã lên kế hoạch chuẩn bị nhiều năm ở Tam Thanh tiên vực, chắc chắn phải có nhân vật cấp bậc Tiên Đế, có lẽ còn có cả nhân vật cấp bậc Tiên Tôn nữa.
Tuy nhân vật cấp bậc Tiên Đế không ít ỏi như Tiên Tôn nhưng… Người nào người nấy đều cực kỳ hiếm hoi.
Lần này, không biết rốt cuộc Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc sẽ chuẩn bị bao nhiêu Tiên Đế để đối phó với Tần Ninh hắn.
Suy cho cùng phải xem xem Cảnh Hỏa tộc coi trọng Ôn Ngọc Trạch cỡ nào! Đại Hoàng chạy đằng trước, bước chân nhún nhảy.
Tần Ninh đi đằng sau, bước từng bước một.
Còn Vũ Hàm Hương và Hàn Cao Cách thì bị Thanh Chiếu, Thanh Tuấn áp giải.
Lão Thụ Quái và Thanh Niểu được Tần Ninh cắt cứ ở lại Luyện Tâm Thạch, phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Tần Ninh cũng chỉ loanh quanh chuẩn bị ở trong Tam Thanh tiên giáo, nếu bên phía Luyện Tâm Thạch có vấn đề gì, Tần Ninh cũng có thể tới ngay.
Cứ thế, ngày lại ngày trôi qua.
Ban đầu, Đại Hoàng còn đi theo Tần Ninh lượn khắp Tam Thanh tiên giáo, mơ mộng được nhìn thấy tiên đan, tiên bảo nhưng ngày nào nó cũng chỉ thấy Tần Ninh sờ mó hết chỗ này tới chỗ kia, nhanh thì nửa ngày, lâu thì mấy ngày.
Nhưng Tần Ninh hoàn toàn không đào được món kho báu nào.
Hay phải nói là trong Tam Thanh tiên giáo không hề có kho báu! Đại Hoàng dần dần không kiên nhẫn nổi nữa, nó trèo lên một thân cây cổ thụ mọc ở vách núi, nằm vắt mình trên cành cây, ngáy khò khò.
Thỉnh thoảng Lão Thụ Quái cũng tới chỗ cái cây này chơi với Đại Hoàng, xem Tần Ninh ngày nào cũng bận rộn chuẩn bị những gì.
Cứ thế, một tháng trôi qua.
Trên Luyện Tâm Thạch, đã có Tiên Nhân Trúc Diệp Tông bắt đầu dần dần thức tỉnh.
“Kỳ Khánh, ngươi đã thăng cấp từ Tiên Quân hạ vị lên Tiên Quân thượng vị rồi à?”
“Lục Anh, ngươi cũng đã đến Tiên Quân nhập phẩm rồi!”
“Luyện Tâm Thạch này rèn luyện ý chí thật đáng sợ, ta cảm thấy mình suýt thì chết vì sợ!”
“Đúng vậy, thật không ngờ, sau khi trải qua rèn luyện, ý chí mạnh lên, thực lực của bản thân thực sự cũng… Nước lên thì thuyền lên, trực tiếp thăng cấp!”