Bóng dáng Tần Ninh chậm rãi rơi xuống đất.
Bộ trang phục màu trắng vẫn còn nguyên như cũ, trường sam cân xứng, thắt lưng màu xanh, trên đầu cắm một cây trâm ngọc.
Anh tuấn tiêu sái.
Lỗi lạc thành thạo.
Không thể không nói... Trước có Vân Sương Nhi, hiện tại có Diệp Viên Viên, trang phục của Tần Ninh luôn luôn đẹp trai xuất trần như vậy.
Bước chân rơi xuống đất.
Tần Ninh bước lên trước từng bước, hai tay khẽ nâng lên, quanh thân tiếng sấm cuồn cuộn, mơ hồ có sáu đạo lôi văn xanh biếc huyền ảo bao phủ quanh người.
Kim Hồng Lôi Thân Quyết, quyển thứ nhất và quyển thứ hai thành.
Mà... Nhân cơ hội này, tiên lực cuồn cuộn tuôn trào, Tần Ninh vượt qua cảnh giới Tam Vị, đến cấp bậc cảnh giới Tứ Phẩm, vào Tiên Quân nhập phẩm.
Đây là sự tăng lên thuần túy.
Advertisement
Cảm giác cực kỳ thoải mái vờn quanh bốn phía thân thể Tần Ninh.
Trên thực tế, sớm tại cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên, lúc độ kiếp, Tần Ninh đã chuẩn bị điều kiện cần thiết tu hành Kim Hồng Lôi Thân Quyết.
Giờ chẳng qua là hoàn toàn bày ra.
Diệp Nam Hiên tiến lên trước, chắp tay nói: "Chúc mừng sư phụ bước vào cảnh giới Tiên Quân nhập phẩm".
Tần Ninh liếc mắt nhìn Diệp Nam Hiên.
Diệp Nam Hiên liền nói ngay: "Sư phụ, Thần Tinh Dịch nói với đệ tử rằng lời sư phụ thường xuyên động viên chúng ta đều là khoác lác, đời này chúng ta không có hy vọng vượt qua sư phụ".
"Bình thường động viên các ngươi không phải là khoác lác, đúng là không có hy vọng vượt qua ta".
"..." / Tần Ninh nói tiếp: "Có điều, ta nói không phải là để cổ vũ các ngươi. Nhưng Thạch Đầu không giống thế, thiên phú thường thường, lại có ý chí vô địch, nói không chừng thành tựu trong tương lai của hắn ta thật sự sẽ vượt qua các ngươi!"
Nói thì nói như vậy.
Nhưng lần trước tại Trung Tam Thiên, lúc cha nuôi Tạ Thanh xuất hiện, ông ấy từng có cảm giác đặc biệt với Thạch Cảm Đương.
Chẳng lẽ trên người Thạch Đầu có điều bí ẩn mà hắn cũng không nhìn ra được?
Tuy nói khả năng này không lớn, nhưng dù thế nào cha nuôi cũng trở thành Thần Đế sớm hơn hắn, kiến thức rộng rãi, không đáng tin cậy thật đấy, nhưng quả là hắn không thể so sánh với kiến thức của ông ấy.
Tần Ninh không tiếp tục để ý tới hai con hàng khờ khạo này.
Giữa núi Cơ Giác, sấm chớp tiêu tán, hết thảy khôi phục bình tĩnh.
Mà nơi sơn cốc sớm đã hóa thành một mảnh đất hoang vu sau khi bị sấm sét đánh xuống suốt bảy ngày bảy đêm.
Tần Ninh đi vào trong sơn cốc, nhìn mấy trăm trượng mặt đất khô cằn trước mặt.
"Ta từng nghe về Thất Bảo Miếu Đồ, bức đồ này do Tam Thanh giáo chủ lấy Tam Thanh tiên vực làm khuôn, khắc ấn ra một cuộn tranh, bản thân nó là Đế khí bất phàm, lại có địa mạch chồng lên, uy năng quả thực không phải bình thường".
Nghe vậy, Thần Tinh Dịch, Diệp Nam Hiên đều vô cùng cẩn thận.
Nếu là bẫy rập từ bên phía Hàn Mị tộc, Tần Ninh tất nhiên không có khả năng khinh thường.
Hơi không cẩn thận sẽ thật sự tự chui đầu vào lưới.
Đứng bên trên mặt đất cháy đen, bàn tay Tần Ninh nắm chặt kiếm Lạc Diệp Thanh Phong.
Trường kiếm quét qua, kiếm khí biến thành ngàn vạn đạo khác nhau phóng ra ngoài, như gió mạnh thổi quét lớp ngoài của nền đất cháy đen.
Ngay sau đó, bùn đất trên mặt đất cháy đen bay tán loạn, mà một giây sau, mặt đất dường như xuất hiện từng mạch máu, tản ra lốm đốm ánh sáng đỏ.
Mọi người đều kinh hồn táng đảm.
Đảo Tề Thiên này cực kì bất phàm, nếu không phải Tần Ninh dẫn đội, trong lòng mọi người tại đây không hề có chút manh mối nào.
Lúc ánh sáng đỏ lốm đốm xuất hiện, Tần Ninh nhìn chung quanh.
"Viên Viên, Thanh Trúc, Nam Hiên, Dịch Nhi".
Ánh mắt của bốn người sôi nổi nhìn qua.
Tần Ninh nói tiếp: "Bốn người các ngươi đứng theo phương vị ta chỉ, đợi chút nữa cố gắng hết sức chống lại tâm trí mê mang là được, kiên trì chừng mười lăm phút, ta có thể phá giải nơi này".
"Được".