Tần Trọng Hải nhìn Tề Phong bằng ánh mắt kiên định, giọng nói cũng vô cùng kiên quyết: "Cảm ơn anh đã tin tưởng, em sẽ không làm anh thất vọng!"
Hắn cũng chỉ nhếch miệng một cái liền nói vào chuyện chính: "Nếu như đã biết dữ liệu bên trong, anh cho em thời gian tối đa sáu mươi phút để giải mã những dữ liệu ẩn đã được sửa đổi, sau đó sẽ cho em một tuần để vá và nâng cấp các lỗ hổng. Thế nào, có muốn thử sức một lần hay không?"
"Cái này..."
Tần Trọng Hải lưỡng lự. Ông anh rể này là đang đả kích cậu hay sao đây? Cái con chip này cao siêu như vậy mà chỉ cho cậu một giờ để giải mã. Là anh ấy quá đề cao năng lực của cậu hay cho rằng con chip này là đồ bỏ đi?
"Không thử sao biết không được, phải tin tưởng năng lực của mình, anh tin em làm được!" Hắn trao cho cậu ánh mắt khích lệ.
Hắn nói như vậy dĩ nhiên là có cơ sở. Mọi thứ đồ công nghệ dù cao siêu như thế nào cũng sẽ có vài ba lỗ hổng, chỉ cần nắm bắt một chút quy trình vận hành của nó sẽ tìm ra vô vàn nhược điểm. Có điều, phải tùy vào năng lực của người phá giải, cũng như người tạo ra nó đã vá lỗ hổng hay chưa mà thôi.
Chuỗi dữ liệu mà hắn đưa cho Tần Trọng Hải chỉ là chuỗi dữ liệu ban đầu khi hắn bắt đầu sáng chế, dĩ nhiên có không ít lỗ hổng. Chỉ những người nắm vững được nguyên lý vận hành của nó thì mới có thể dễ dàng nhận ra, nhưng nhất quyết phải có dữ liệu cụ thể, nếu không sẽ không thể nào phá giải dù có là hacker tài giỏi đi nữa.
Nếu như những gì hắn sáng chế mà có thể dễ dàng phá giải, công ty của hắn đã không thể đứng trụ trong giới đến hôm nay.
Theo thời gian đưa vào ứng dụng, dĩ nhiên hắn đã khắc chế ở mức tốt nhất. Hơn nữa mới đây hắn còn nâng cấp thêm một bậc, bổ sung tính năng lưu trữ, thậm chí việc truyền tải dữ liệu và tốc độ xử lý còn tăng mười phần trăm.
Có điều hiện tại vẫn đang trong quá trình kiểm tra và dĩ nhiên chưa chưa công bố ra ngoài. Đợi quá trình kiểm tra và thử nghiệm hoàn tất, lại chờ thời điểm thích hợp, hắn tin chắc thị trường IT sẽ một lần nữa rúng động.
Thấy Tần Trọng Hải vẫn tần ngần chưa muốn động tay, Tề Phong lên tiếng thúc giục: "Bắt đầu thôi, cứ bám sát vào từng chi tiết nhỏ, đi ngược trở lại rồi bẻ từng nhánh con. Chỉ cần phát hiện một lỗ hổng, sẽ kéo theo một tràng dữ liệu lỗi. Đây là nguyên lý cơ bản trong việc kiểm tra sự vận hành. Còn có, trong này là dữ liệu ban đầu chưa từng được kiểm trắc, nên việc phá giải sẽ vô cùng đơn giản!"
"Được, em sẽ cố gắng thử xem!"
Đã nói đến nước này, cậu ta còn không bắt tay vào làm thì chẳng khác nào chưa chiến đã bại. Cho nên, dù không biết năng lực của mình đến đâu, cậu cũng phải cố gắng thử sức một lần.
Lại nói, anh rể đã tin tưởng như vậy, dĩ nhiên không thể để anh ấy thất vọng rồi.
Thế là Tần Trọng Hải bắt tay vào công cuộc phá giải.
Tề Phong ở một bên nhìn cậu ta thao tác trên bàn phím, trong lòng âm thầm tán thưởng. Rất không tồi, quả nhiên hắn không đánh giá sai. Chỉ dựa vào bài thi của cậu ta vào năm trước, có thể khẳng định đầu óc của cậu ta cũng không đơn giản. Nếu như được đào tạo bài bản, sẽ còn làm nên nhiều kỳ tích hơn nữa. Hoặc giả cậu ta cùng thời với anh, xem ra sẽ không hề thua kém chút nào.
Trong lúc chờ đợi Tần Trọng Hải, Tề Phong mở Macbook của mình xử lý công việc.
Mặc dù hầu hết công việc của hắn trong vòng một năm tới đều đã được sắp xếp ổn thỏa nhưng việc điều hành công ty vẫn không thể bỏ bê. Tài liệu quan trọng hắn vẫn phải đích thân kiểm tra và phân bổ cho cấp dưới. Hiện tại không ở trụ sở thì càng cần phải xử lý kịp thời, một khi buộc phải có chữ ký của hắn thì Jason vẫn là người khổ sở hơn cả, phải đích thân cầm theo tài liệu đến tận nơi tìm hắn.
Vì tính chất công việc đặc thù của Tổng tài của cả một công ty đa quốc gia, có lẽ hắn nên điều Jason về nước một chuyến để tiện xử lý công việc, còn có chi nhánh tại đây cũng cần phải xử lý bởi vì Tần Nhã Linh đã từ bỏ vị trí Giám đốc điều hành.
Nhưng trước khi đưa ra quyết định cuối cùng, có lẽ hắn nên tìm hiểu một chút vì sao cô lại muốn vị trí đó, còn có mối quan hệ của cô với gã bạn trai cũ và CMC.
Đúng như dự đoán, Tần Trọng Hải quả nhiên không làm hắn thất vọng, còn dư ra năm phút. Sau khi kiểm tra, hắn vô cùng hài lòng, tất cả đều không có sai sót.
Andrew là người đầu tiên kiểm trắc, cũng mất bốn mươi lăm phút, mà trình độ của Andrew so với hắn cũng không hề kém cạnh. Điều này chứng tỏ, cậu em vợ này của hắn cũng là bậc thượng thừa, rất đáng để đào tạo.
Tề Phong không tiếc lời tán thưởng: "Không tệ. Vậy việc nâng cấp sau đó, lát nữa anh chép vào usb, một tuần sau mang đến cho anh."
"Được, em sẽ cố gắng trong thời gian sớm nhất." Tần Trọng Hải gật đầu.
Thử thách này, cậu càng lúc càng thấy hứng thú, vừa có dịp trải nghiệm độ kích thích từ thứ đồ công nghệ cao lần đầu tiên được tiếp xúc, lại còn được nhìn thấy cơ sở dữ liệu gốc, không thể nào không hứng thú cho được. Những ngày sắp tới, sẽ là những ngày vui vẻ đây!
Cuộc sát hạch kết thúc, Tề Phong một lần nữa khơi lên hứng thú của Tần Trọng Hải: "Có muốn biết thêm về SLC hay không?"
Nghe đến SLC, dĩ nhiên cậu ta không cần suy nghĩ mà lập tức gật đầu. Lòng hứng thú nổi lên, cậu dĩ nhiên là phải chớp lấy cơ hội rồi.
Những gì cậu biết về công ty quá ít, chỉ gói gọn ở chi nhánh trong nước, về trụ sở chính rất ít, hầu như chẳng biết gì hơn ngoài những thông tin trên trang web, ngay đến cái người đứng đầu là ai, già hay trẻ, cậu cũng chẳng biết tí tẹo nào ngoài cái tên được mọi người nhắc đến.
"Dĩ nhiên ạ, tổng bộ SLC thật vĩ đại nha. Anh làm việc ở tổng bộ thế đã từng gặp qua người lãnh đạo tối cao hay chưa? Em nghe sếp em nói, người đó vô cùng kinh khủng, lại cũng vô cùng thần bí nữa. Nghe đâu Giám đốc điều hành hiện tại cũng chỉ gặp mặt phó tổng, còn Tổng tài thì vẫn chưa gặp được dù chỉ là cái bóng."
Tề Phong khoé miệng chợt co rút. Thần bí thì hắn nhận chứ hai chữ 'kinh khủng' thì xin kiếu. Mà hắn có thật sự đáng sợ như vậy sao?
Không dám đề cập đến vấn đề Tần Trọng Hải vừa hỏi, hắn đưa laptop về trước mặt mình, gõ gõ gì đó trên bàn phím sau đó đưa đến trước mặt cậu ta.
"Em xem đi, chỗ nào không rõ thì hỏi anh."
Tần Trọng Hải nhận lấy, bắt đầu chăm chú nhìn vào màn hình laptop. Tiếng Anh đối với cậu không thành vấn đề, vì được Tần Nhã Linh kèm khá chặt, hơn nữa cậu ta chịu học. Nhìn cô chị sinh đôi thì biết, tiếng anh cũng được xem là thông thạo, ứng đối qua loa cũng tạm chấp nhận, nhưng theo chị em cô đánh giá, thì phải nói là... quá tệ rồi.
Khoảng tầm mười lăm phút, sau khi đã đọc đến hàng chữ cuối cùng, Tần Trọng Hải mới ngẩng đầu lên gọi: "Anh rể!"
Nghe thấy cậu ta gọi mình, Tề Phong mỉm cười cất giọng: "Xem xong rồi à?"
Cậu ta gật đầu: "Em có thể hỏi anh một vấn đề không?"
"Được, có gì không hiểu sao?"
"Không có!" Cậu ta lắc đầu: "Chi tiết đến nỗi không gì là không hiểu. Chỉ là..."
Nói đến đây, cậu ta lại bỗng nhiên ngập ngừng vì không biết phải nói thế nào.
Hắn không lên tiếng, ánh mắt vẫn hướng về cậu ta chờ đợi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!