Chiếc Lamborghini Reventon màu đen dừng lại trước cửa L'Amour khiến bao con mắt của người qua kẻ lại, nhất là nhân viên trong công ty phải trố mắt nhìn.
Tề Phong mở cửa xe bước xuống, nhanh chóng vòng qua bên ghế lái phụ mở cửa cho Tần Nhã Linh.
Đôi nam thanh nữ tú đứng sóng vai bên nhau một lần nữa khiến cho mọi người phải hít ngụm khí lạnh.
Đã có tiền lại có ngoại hình, đây là muốn người của cả thiên hạ ganh tị hay sao?
Chỉ là hai đương sự dường như chẳng cảm nhận được ánh mắt xung quanh đang mang hàm ý gì bởi vì họ đã quá quen cái cảnh bị nhìn chòng chọc như vậy rồi.
Đứng đối hiện hắn, cô mỉm cười nói: "Cảm ơn anh. Anh mau đến công ty đi."
Hắn bình thản đáp: "Đừng khách sáo với anh như vậy. Thời gian vẫn còn sớm, từ nơi này đến công ty anh chỉ mất mười lăm phút mà thôi."
Cô gật đầu: "Vậy anh lái xe cẩn thận. Em vào làm việc đây."
"Chiều anh đến đón em."
Cô lắc đầu: "Không cần đâu. Em cùng bác về là được rồi. Hơn nữa em cũng không biết khi nào mình xong việc."
"Không sao. Anh đợi em."
Cô còn đang muốn tiếp tục từ chối thì hắn lại nói tiếp: "Nhã Nhã, đưa đón em là điều anh muốn, cam tâm tình nguyện, em đừng đẩy anh ra xa nữa được không?"
Nhìn ánh mắt thâm tình của hắn, đáy lòng cô chợt quặn thắt, một thứ gì đó trong ngực muốn giãy dụa phá ra khiến cô vô cùng khó chịu.
Lặng lẽ hít sâu một hơi, cô gật đầu: "Được."
Tề Phong thở hắt ra một hơi, tâm trạng vui vẻ hơn lúc nào hết: "Em vào đi. Anh đi đây. Chiều gặp lại."
Sợ lại bị cô nói thêm câu gì đó hắn không muốn nghe, hắn lập tức ba chân bốn cẳng đi nhanh mở cửa xe sau đó lái xe rời đi.
Tần Nhã Linh nhìn theo chiếc xe khuất dần, khoé môi bỗng nhiên nhếch lên nở nụ cười như có như không rồi nhanh chân bước vào công ty. Lúc này cô mới nhận ra mọi người đang nhìn mình bằng ánh mắt vô cùng kì quái, thấy cô nhìn họ thì họ vội vàng tránh né rồi tụm lại với người bên cạnh giả vờ đàm luận chuyện gì đó.
Cô cũng chẳng rỗi hơi để tâm, lại nhanh chân bước về thang máy đi lên phòng làm việc của mình.
Vừa mở máy tính lên thì Linda cũng lục tục xuất hiện cùng với nụ cười và ánh mắt hệt như những nhân viên khác trong công ty khiến cô không khỏi nghi hoặc: "Sao hôm nay tất cả mọi người trong công ty đều là lạ thế nào ấy. Cả chị cũng vậy. Nói em nghe xem, có chuyện gì sao?"
Linda kéo ghế ngồi xuống đối diện Tần Nhã Linh, cười cười: "Mùa xuân của em đến rồi, mọi người chỉ là đang bàn tán về người đàn ông của em mà thôi."
Trên trán cô tức thì xẹt qua ba vạch đen. Cái gì mà mùa xuân của cô, người đàn ông của cô? Cô từ khi nào có vậy?
"Linda, chị đừng chọc em. Em vẫn còn độc thân nha."
Linda chống cằm nhìn cô thăm dò, khoé miệng vẫn cười ngây ngô chưa từng hạ xuống: "Chiều hôm qua người ta lên tận văn phòng đưa em đi, trên dưới công ty đều nhìn thấy rõ ràng. Bây giờ người ta lại đưa đến tận công ty, hai người còn ngọt ngào đứng ở cửa một lúc lâu, có muốn không nhìn ra cũng khó. Lại nói, anh ta trông soái như vậy, còn lái chiếc xe thể thao phiên bản giới hạn. Em nói xem, vừa có ngoại hình vừa có tiền, là phụ nữ ai lại chẳng đỏ mắt mà nhìn?"
Lời của Linda như một đòn cảnh tỉnh với cô. Cô vậy mà quên mất sự việc xảy ra hôm qua, cộng thêm sự việc ban nãy, này đúng là có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng khó mà thanh minh. Cô có cảm tưởng hình như mình tự bê đá đập chân mình thì phải.
Ôi miệng lưỡi thiên hạ, cô đúng là nhìn thấu rồi. Chỉ là vừa rồi lại đồng ý để hắn đưa đón, giờ rút lại có được không?
"Xe đó rất nhiều tiền sao?" Cô hiếu kỳ hỏi.
Linda trợn tròn mắt: "Cưng à, em thật không biết?"
Cô gật đầu khẳng định. Nhớ ngày đầu khi cô bước vào garage của Tề Phong, cô không khỏi kinh ngạc khi bên trong có những ba chiếc mà hai chiếc đều là xe thể thao hai chỗ của cùng một hãng, cũng may còn có một chiếc bốn chỗ xem như là xe bình thường cho nên cô chọn chiếc đó mà đi. Chỉ là khi mở cửa xe ngồi vào trong, nhìn nội thất bên trong xe, cô lại một lần nữa chấn kinh, đoán rằng nó không hề rẻ, còn trị giá bao nhiêu thì cô chịu, cô mù tịt về khoản xe cộ.
Linda chống cằm nhìn Tần Nhã Linh đầy hứng thú, xong lại bày ra dáng vẻ uể oải chậc lưỡi: "Lương của chị mấy năm gộp lại chắc cũng không mua nổi chiếc xe đó. Mà cho dù có tiền cũng không mua được, xe bản giới hạn đấy."
Cô cười trừ: "Ồ vậy hả, em thật sự không biết."
"Thì cũng phải thôi, người ta là thái tử gia The Wind mà, dư sức mua chiếc xe đó."
Nói đến vậy rồi mà Tần Nhã Linh vẫn tỏ ra thờ ơ lãnh đạm, Linda không khỏi cảm thán: "Này này, em chẳng có chút biểu cảm nào là sao vậy? Hoặc là em cảm thấy người đàn ông của em chẳng có gì đặc biệt?"
Tần Nhã Linh nghe Linda oanh tạc một tràng mà muốn đau cả đầu, đưa tay day day hai bên huyệt thái dương, cố gắng giải thích: "Là hiểu lầm mà thôi, em và anh ta chỉ là bạn."
Linda lại nhìn cô cười gian xảo: "Ai nha, em không thừa nhận thì chị cũng hết cách. Chị là người từng trải mà, làm sao không hiểu mối quan hệ này đây? Chỉ là, em xem người ta là bạn, nhưng người ta có xem em là bạn hay không thì chưa chắc nha."
Lần này, lời của Linda đích thực là một kích trí mạng đối với trái tim mỏng manh của cô. Cô cũng thật rối não có biết không? Suy nghĩ và tình cảm là của hắn, cô có muốn điều khiển cũng không có khả năng.
Thở dài một cái, cô xem như chịu thua: "Được rồi, em thật sự không có lời nào phản bác cả, chị hiểu cho em là được rồi. Còn những người khác thì kệ đi, thanh giả tự thanh, em quản không nổi."
Linda lại nhe răng cười: "Vậy là ngầm chấp nhận rồi?"
Khoé miệng cô chợt co rút: "Chị đừng xuyên tạc lời của em có được không? Không bàn đến việc này nữa, chị tới tìm em không phải chỉ để nói chuyện này thôi đấy chứ?"
Linda bĩu môi một cái rồi đưa tập văn kiện trong tay cho cô: "Đây là toàn bộ bản phác thảo của phòng thiết kế, hôm qua chị đã thu thập giúp em, cũng đã xem sơ qua và tổng hợp lại. Em xem lại đi rồi góp ý cho mọi người."
Cô nhận lấy, mở ra vài trang đầu xem qua, hài lòng gật đầu: "Cũng không tệ, để em xem xong rồi tổng kết lại. Đúng rồi, sang tuần đưa lô sản phẩm đợt hai của bộ sưu tập xuân hè lên kệ đi."
"Ừm, chị cũng đang định bàn với em việc này. Lượng khách đặt hàng trước đã vượt qua năm mươi phần trăm số lượng hiện có của chúng ta rồi, rất nhiều người đang hối thúc."
Tần Nhã Linh kinh ngạc trợn tròn mắt: "Thật như vậy?"
Linda gật đầu: "Đúng đó, không chừng còn phải sản xuất đợt ba đấy."
Cô lắc đầu: "Không cần đâu. Bán xong đợt hai, chị làm cho em bản thống kê nhận xét về sản phẩm của chúng ta, sau đó tiết lộ sơ qua về bộ sưu tập hè thu, em sẽ cố gắng thống kê nhanh nhất có thể để chọn ngày mở bán, xem lượng đặt hàng đến đâu rồi tiến hành sản xuất."
Linda đồng tình: "Cũng là ý hay. Như vậy sẽ thu hút được sự tò mò của khách hàng. Một khi đưa ra thị trường cũng sẽ thu hút được lượng khách hàng lớn hơn."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!