Lúc Huân Khê tỉnh giấc thì cũng đã trễ cô sợ sẽ bị quở trách nên vội vàng đi xuống giường chuẩn bị để đi đến nhà chính mời trà ba mẹ chồng, Huân Khê vô cùng đau nhứt cơ thể cô nặng nề như treo đá nhưng vẫn phải cố gắng đi vào phòng tắm, Huân Khê nhìn mình trong gương cơ thể chỉ toàn là những giấu vết bầm tím cô không kìm được nước mắt mà khóc nức nở tại sao cuộc đời lại đối xử với cô như thế, Huân Khê cảm thấy bản thân sinh ra như là tội lỗi của tạo hóa cô luôn bi quan cho chính mình.
Tống Bách Niên không gọi Huân Khê thức giấc vì hắn biết buổi tối hôm qua mình đã phóng túng lên người cô như thế nào, hắn hành hạ Huân Khê khiến cho cơ thể của cô đầy những giấu tích của mình, người hầu đi lên nói với Huân Khê.
“ Thưa thiếu phu nhân chúng tôi đã chuẩn bị sẵn tủ đồ cho cô, đây là mệnh lệnh của nhị thiếu gia những món đồ cô đem theo nhị thiếu gia đã ra lệnh đem bỏ hết rồi ạ.”
Huân khê chỉ biết chấp nhận bởi vì cô làm gì có tiếng nói trong gia đình này.
" Được rồi cám ơn cô."
Huân Khê đi đến tủ đồ cô lấy ra một chiếc váy màu trắng kính đáo để mặc bởi vì Huân Khê không muốn người khác nhìn thấy những dấu vết trên cơ thể của mình, cô chậm rãi bước xuống nhà Tống Bách Niên đang ngồi đọc báo ở dưới phòng khách, hắn chẳng nhìn Huân Khê dù chỉ một lần cô cũng rất an phận lúc nào cũng dò xét thái độ vui buồn của Tống Bách Niên qua sắc mặt.
Tống Bách Niên đứng lên nói với Huân Khê.
“ Đi đến nhà chính thôi cũng đã trễ rồi tôi còn phải đến trụ sở để làm việc.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!