Chương 944
Du Ân ngay lập tức ngửi thấy mùi chua chát nồng nặc từ lời nói của anh, liền nhanh chóng chuyển chủ đề: “Em đi thu dọn hành lý, tối nay sẽ có một cuộc họp mặt.”
Khi lừa được Phó Đình Viễn kết thúc cuộc trò chuyện, lúc này Du Ân đã có thể thu dọn hành lý và ổn định cuộc sống.
Những người tham gia khóa đào tạo này đều là những nhà biên kịch trẻ trong giới, hai người ở chung một phòng.
Trước đó Phó Đình Viễn nghe nói rằng hai người ở chung một phòng, anh đã lập tức sắp xếp cho cô ở một mình một phòng, sợ rằng cô sẽ không quen sống với người lạ.
Du Ân dở khóc dở cười: “Khi em còn đi học, luôn có vài người ở chung một phòng ký túc xá mà? Em có thể thích ứng được.”
Du Ân lại hỏi anh: “Chẳng lẽ anh chưa bao giờ sống trong ký túc xá sao?”
“Chưa.” Phó Đình Viễn trả lời dứt khoát.
Lúc còn đi học anh chưa từng ở trong trường, sau này đi du học, ông cụ Phó đã giúp anh mua một căn nhà gần trường, còn có đầy đủ bảo mẫu, quản gia, tài xế để chăm sóc cuộc sống hàng ngày của anh. Điều kiện tốt như thế, sao anh có thể ở ký túc xá chứ.
Du Ân đành phải nói: “Được rồi, quả nhiên là cậu chủ nhà giàu mà.”
Cô cũng nhấn mạnh: “Anh thật sự không cần phải cố ý sắp xếp cho em đâu, em cũng không muốn trở nên đặc biệt giữa một đám người đâu.”
Người khác đều ở hai người một phòng, nhưng cô lại ở một mình, sẽ ra sao chứ? Chẳng phải giống như cô bị cô lập sao?
Sau này cô sẽ ở trong giới viết kịch bản trong một thời gian dài, cô không muốn đắc tội tất cả các biên tập đã tham gia khóa đào tạo này đâu.
Thấy cô kiên trì như thế, Phó Đình Viễn từ bỏ ý định để cô ở phòng một mình.
Du Ân vui mừng vì cô đã kiên trì, bởi vì nhà biên kịch nhỏ sống cùng cô rất dễ gần, và sau một thời gian, hai người họ đã trò chuyện rất ăn ý.
Sở dĩ cô ấy được gọi là biên kịch nhỏ là vì cô ấy kém Du Ân hai tuổi, có khuôn mặt baby dễ thương, hơn nữa cô ấy còn là người hay ăn vặt, khi nói về đồ ăn thì mắt cô ấy luôn tỏa sáng.