Chương 896
Ném quần áo xong, anh lui ra sau vài bước lấy đà chạy bật nhảy lên bức tường kia, sau đó thành thạo bò lên trên tường, mà hai vị cảnh sát kia nhìn vậy thì hơi sửng sốt một chút, họ liếc mắt nhìn nhau một cái xong cũng bắt tay vào hành động.
Cả ba ngã xuống sân trong nhà xưởng xong thì lập tức tìm chỗ ẩn nấp, xác định hướng đi của xe ông cụ Đổng thông qua tiếng động cơ, sau đó ba người nhanh chóng di chuyển đến.
Một người đàn ông trung niên với thân hình gầy ốm từ trong nhà xưởng đi ra, nói với giọng điệu bất mãn oán giận: “Sao lại chậm chạp như vậy?”
Ông cụ Đổng không xuống xe, mà Du Ân cũng chưa bị lôi ra khỏi xe.
Ông cụ Đổng hạ cửa sổ xe xuống, mở miệng đàm phán với Đổng Lộ: “Mày đưa Tâm Khiết ra đây trước rồi tao sẽ giao Du Ân cho mày, tao muốn đưa Tâm Khiết đi.”
Đổng Lộ nhấc chân đứng sang bên cạnh, nở nụ cười trào phúng: “Vậy thì ông cần phải hỏi con bé xem nó có muốn đi theo ông hay không mới được chứ?”
“Con bé đó nghe nói trong tay ông có người phụ nữ nắm giữ trái tim Phó Đình Viễn, nên đang một lòng nghĩ cách khiến người phụ nữ đó xấu mặt kia kìa.” Lời này của Đổng Lộ là muốn gián tiếp nói với ông cụ Đổng, rằng Đổng Tâm Khiết sẽ không đồng ý đi theo ông ta.
Nhưng ông cụ Đổng vẫn chưa từ bỏ ý định, nhìn qua cửa sổ xe rồi hét về phía nhà xưởng: “Tâm Khiết, mau ra đây với ông nội đi!”
Nhưng mà Đổng Tâm Khiết căn bản chẳng hề dao động, ngồi trong phòng nói vọng ra với vẻ mặt chẳng thèm để tâm: “Ông nội, ông bỏ lại người rồi nhanh rời đi đi, những chuyện còn lại không liên quan gì tới ông hết.”
Ông cụ Đổng đau đớn vô cùng, đang định mở miệng nói gì đó thì đột nhiên Đổng Lộ như nổi điển, hung hăng nhấc chân đá vào cửa xe ông ta: “Ông già này, ông mau giao người ra đây cho tôi nhanh! Nếu không tôi đánh vỡ đầu ông bây giờ đấy!”
Ông cụ Đổng vì lời nói của ông ta mà giận đến nỗi cả người phát run: “Đến cả ba mày mà mày cũng đòi giết luôn sao?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!