Chương 812
“Vô cớ lấy lòng, ắt có mục đích.” Tô Ngưng đang thầm mắng Phó Đình Viễn thì nghe thấy Phó Đình Viễn nói mát một câu.
Tô Ngưng dứt khoát cười nhạo anh: “Sếp Phó, sếp Chung chỉ muốn tặng chút quà nhỏ để cảm ơn Du Ân đã viết ra một kịch bản hay như vậy mà thôi. Nếu như vậy mà anh cũng ghen, anh không sợ mình ghen đến chết à?”
Phó Đình Viễn trịnh trọng đáp lại: “Nếu một người phụ nữ mến mộ tôi, tặng cho tôi một món quà rất hợp với ý của tôi, liệu trong lòng Du Ân có cảm thấy dễ chịu không?”
Dứt lời, anh còn nhấn mạnh: “Cô đừng nói với tôi rằng cô không biết Chung Văn Thành mến mộ cô ấy.”
Tô Ngưng: “…”
Không ngờ cô ấy lại á khẩu?
Cô ấy đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, nếu có người phụ nữ mến mộ tặng đồ cho Chu Trường Ninh, cô ấy đâu chỉ nói mấy lời châm chọc, chắc chắn trong lòng cô ấy sẽ hận người phụ nữ đó đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Nghĩ như vậy, cô ấy lại cảm thấy việc Phó Đình Viễn ghen tuông là chuyện rất bình thường?
Việc Tô Ngưng á khẩu đã tuyên bố kết thúc cuộc đấu khẩu giữa hai người, Du Ân đã sớm không lấy làm lạ về tình trạng của hai người.
Cô cất quà vào trong tủ bếp, rồi xoay người nói với Tô Ngưng: “Đợi khi nào tớ quay về sẽ gọi điện cảm ơn sếp Chung.”
“Ừm.” Tô Ngưng đáp: “Được rồi, nhiệm vụ của tớ đã hoàn thành, cậu cũng mau xuất phát đi, đừng để lỡ chuyến bay.”
Du Ân khẽ kéo tay Tô Ngưng, hơi lo lắng căn dặn: “Tết về nhà, cậu đừng cãi nhau với ba mẹ cậu.”
“Chuyện này còn phải xem bọn họ có chọc tớ hay không.” Tô Ngưng thản nhiên ngồi nghịch bộ móng mới sơn của mình.
Trừ ngày Tết ra, bình thường cô ấy không bao giờ quay về nơi được gọi là nhà đó, cũng chưa từng gọi cho người được gọi là mẹ kia. Chỉ khi nào cần đến tiền, bọn họ mới đến tìm cô ấy.
Cho dù là Tết Nguyên Đán, cô ấy cũng chỉ về vào đêm Giao thừa, ăn bữa cơm đoàn viên trên danh nghĩa.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!