Chương 590
Trên bàn cạnh giường có một cái ly, rõ ràng là có người dùng cái ly này để cho cô uống nước và thuốc, Du Ân dùng hết sức giơ tay hát ly xuống sàn một cách khó khăn.
Thủy tinh rơi xuống đất vỡ tan tành, Du Ân hít thở sâu mấy hơi rồi cố gắng dùng hết sức để lật người lăn khỏi giường, những mảnh vỡ của thủy tinh đâm vào cánh tay và lưng khiến cô ngay lập tức đau đớn, đổ đầy mồ hôi, nhưng ý thức cũng tỉnh táo hơn một chút.
Dưới sự kích thích của cơn đau này, cô lấy lại tinh tần, đứng dậy và di chuyển về phía túi của mình một cách khó khăn, bất luận có tự giải thoát thành công hay không, bây giờ cô nhất định phải làm vậy.
Bên ngoài hành lang truyền đến giọng nói mơ hồ, Du Ân chỉ có thể nghiến răng và tăng tốc bò qua.
Dược tính trong cơ thể càng ngày càng mạnh, cô lại cắn vào mu bàn tay, cố gắng làm cho mình tỉnh táo lại.
Khi cô kéo túi xách của mình xuống và loay hoay tìm kiếm chiếc điện thoại đã bị tắt nguồn một cách ác ý, giọng nói bên ngoài phòng trở nên rõ ràng hơn.
Đầu tiên, giọng nói u ám của một người đàn ông vang lên: “Thẩm đại mỹ nhân, người phụ nữ mà cô nhắc đến có thực sự tốt như vậy không?”
Sau đó là một giọng nữ, mặc dù cô ta cố ý hạ giọng nhưng Du Ân vẫn có thể nghe ra đó là giọng của Thẩm Dao.
“Đương nhiên, anh vào xem sẽ biết.” Thẩm Dao trấn an người đàn ông kia.
Khi Du Ân biết Thẩm Dao hại mình, trong lúc nhất thời cô vừa tức vừa giận, cô cũng không đắc tội bất cứ ai ngoại trừ Thẩm Dao, theo tính cách của Thẩm Dao, làm mấy chuyện như vậy cũng không có gì là lạ.
“Nhưng tại sao bây giờ tôi chỉ muốn cùng cô trải qua một đêm xuân nhỉ?” Người đàn ông bên ngoài vẫn nói chuyện mập mờ, nhưng Du Ân cũng không có thời gian để tính toán, cô nằm đó ấn mạnh vào nút nguồn của điện thoại, sau đó cuộc gọi đầu tiên của cô là gọi cho Phó Đình Viễn.
Gần như ngay khi điện thoại được kết nối, Du Ân đã bật khóc: “Phó Đình Viễn…”
Phó Đình Viễn không hỏi cô ở đâu, mà nói thẳng: “Anh sẽ đến ngay, đừng sợ.”
Lời nói của Phó Đình Viễn khiến Du Ân nhẹ nhõm hơn một chút, chắc là anh sẽ tìm được cô sớm thôi.
“Tôi, tôi không thể kiên trì được nữa, tôi không còn sức nữa..” Cô có thể cảm thấy hơi thở nóng bỏng trong cơ thể đang thiêu đốt mình, nói xong câu đó cô đã thở gấp.