Chương 395
Giọng điệu ông kiên định nói với Du Ân: “Chú tính hủy hợp đồng với anh ta, con cũng không cần hợp tác với anh ta nữa, cách xa anh ta ra.”
Về việc hủy hợp đồng với Phó Đình Viễn này, lần trước Diệp ‘Văn cũng có nói qua, lần này ông lại nhắc đến, Du Ân cảm thấy ông thật sự rất kiên quyết.
€ó điều cô vẫn cố gắng khuyên nhủ: “Thật sự không cần thiết đâu ạ”“
Cô biết Diệp Văn không muốn cô và Phó Đình Viễn dây dưa nữa, đỡ cho cô lại bị Phó Đình Viễn bắt nạt, hoặc là đỡ cho cô không dứt ra được lại bị Phó Đình Viễn làm cho cảm động.
Du Ân nghiêm túc nói với Diệp Văn: “Bởi vì con đã nhận ra, cho nên mới chẳng kiêng dè mà làm việc chung với anh ấy, nếu con cứ mãi tránh né anh ấy, đó không phải đã chứng minh con còn chưa buông xuống được, không dám đối mặt sao?”
“Cũng đúng” Diệp Văn cảm thấy Du Ân nói cũng có lý.
Nghĩ ngợi một lát, ông lại nghiêm mặt nói với Du Ân: “Bất kể thế nào, chú chỉ hy vọng sau này con sống vui vẻ hạnh phúc.”
“Cháu đã cực kỳ hạnh phúc rồi”” Du Ân cười khẽ, nhẹ giọng nói: “Làm chuyện mình thích, có bạn bè bên cạnh, hiện tại lại có chú và dì Thư làm người thân của con, con còn gì mà không hạnh phúc đâu?”
Lời của cô khiến cho Diệp Văn tương đối cảm khái, ông vừa đau lòng lại vừa tự hào.
Sống trong hoàn cảnh như tại nhà họ Du mà cô vẫn trưởng thành thành một cô gái ấm áp tốt bụng như vậy, đây đã là may mắn lớn nhất của ông rồi.
Du Ân thấy cảm xúc của Diệp Văn đã bình ổn lại, lúc này mới nói: “Chú đột nhiên tới Giang Thành, là có chuyện gì sao?”
“Không có chuyện gì đâu, đến thăm con thôi.” Diệp Văn đương nhiên sẽ không nói với Du Ân chuyện ông xử lý ba con Du Thế Quần, những chuyện không hay này sau này ông không muốn lại xuất hiện trong cuộc sống của cô lần nữa.
Du Ân nghe Diệp Văn nói đến thăm mình, trong lòng vô cùng ấm áp: “Thế chú ở trong khách sạn sao? Không bằng…”
Du Ân muốn nói không bằng để cho Diệp Văn đến chỗ này ở, dù sao tòa biệt thự này cũng rất lớn.