Chương 293
Vì vậy, cô vội vàng nói với anh, Annie và Dịch Thận Chỉ: “Tôi vẫn còn việc phải làm, đi trước đây. Ngày khác chúng ta lại nói chuyện.”
Nói rồi bèn định bỏ chạy lấy người.
Phó Đình Viễn nắm lấy cánh tay cô kéo cô lại, không vui nói: “Em chạy cái gì?”
Dịch Thận Chỉ ở một bên cười mờ ám, Du Ân xấu hổ rút tay về.
“Buổi trưa cùng nhau ăn cơm đi.” Phó Đình Viễn nhìn thoáng qua thời gian rồi thông báo.
Du Ân từ chối theo bản năng: “Không được, tôi phải nhanh chóng về nhà xem Tiểu Tiểu.”
Không ngờ Phó Đình Viễn liếc cô một cái rồi nói: “Vậy tôi cùng em đi thăm nó.”
Du Ân: Không cần thiết đâu nhỉ?
Anh lại không thích mấy con động vật nhỏ như mèo chó linh tỉnh gì mà.
Nghĩ đến đây, cô cũng nói: ‘Không cần đâu nhỉ? Dù sao anh cũng không thích động vật nhỏ.”
Có lẽ là Phó Đình Viễn bị lời từ chối liên tục của cô làm hơi ngượng ngùng nên nhàn nhạt đáp: “Không phải trước đây tôi cũng không thích em sao?”
Không phải bây giờ cũng thích rồi đấy à?
Con người đều sẽ thay đổi!
Nhưng Du Ân lại rất căm tức, nhìn anh chằm chằm với vẻ không tin mà nói: “Anh lại so sánh tôi với chó với mèo hả?”
Phó Đình Viễn nghẹn họng, thấy Du Ân tức giận sắp bỏ đi, anh nhanh chóng đuổi theo và giải thích: “Tôi không có ý gì khác, tôi chỉ muốn nhấn mạnh rằng mọi người đều sẽ thay đổi. “1 Nhưng Du Ân không muốn để ý đến anh nữa, chỉ nói lời tạm biệt với Dịch Thận Chỉ và Annie rồi quay người rời đi. Phó Đình Viễn đi theo không chút do dự.
Hai người Dịch Thận Chi và Annie ở phía sau không khỏi lắc đầu thở dài. Annie phàn nàn: “Ông chủ, miệng sếp Phó không ngọt như vậy, chỉ sợ con đường theo đuổi vợ sẽ lắm gian nan rồi đây.”
Dịch Thận Chỉ nhún tay: “Yên tâm đi, về sau khát vọng sinh †ồn sẽ khiến miệng cậu ta trở nên ngọt ngào hơn thôi.”