Chương 229
“Từ bạn bè bình thường phát triển lên từ từ là được, không cần lấy lòng nhiều, trước kia trong mắt con bé chỉ có cháu, theo thời gian, con bé sẽ lại nhìn thấy cháu” 2 Ông cụ hiếm khi nói chuyện nghiêm túc với Phó Đình Viễn như thế, một khi đã nghiêm túc lại vô cùng thật lòng.
Phó Đình Viễn nghe hiểu lòng ông cụ, gật đầu một cái xoay người rời đi.
Không thể không thừa nhận, lời nói cuối cùng này của ông cụ hoá giải sự nóng nảy trong lòng anh rất tốt.
Đúng thế, nếu đã thành ra như thế, chỉ bằng bắt đầu từ bạn bình thường, từ từ sống chung lả được.
Phó Đình Viễn vừa ra khỏi nhà ông cụ đã nhận được điện thoại của Giang Kính Hàn, ở trong điện thoại Giang Kính Hàn nhanh chóng nói: “Mẹ cậu vừa mới gọi điện thoại cho tôi, nói muốn mời tôi bào chữa cho Phó Thiến Thiến”
Đương nhiên Đổng Văn Huệ cũng biết bây giờ luật sư tiếng †ăm lừng lấy nhất Giang Thành này chính là Giang Kính Hàn.
Giang Kính Hàn còn nói: “Tôi chắc chắn sẽ không đồng ý, vì thế tôi phải nói rằng công việc của tôi đã sắp xếp tới vài tháng sau, một khoảng thời gian dài sau đó tôi cũng sẽ ở nước ngoài thật lâu, xử lý vụ án nước ngoài.”
Phó Đình Viễn vừa lái xe vừa trả lời: “Ừ”“
Giang Kính Hàn lại báo cáo với anh: “Còn nữa, tôi vừa gọi điện thoại cho Du Ân, như tôi đoán, cô ấy từ chối.”
“Tôi ” Phó Đình Viễn cũng biết Du Ân sế không đồng ý.
Ở trong điện thoại, Giang Kính Hàn có chút bận tâm: “Tôi nghe giọng của cô ấy, dường như tâm trạng hiện giờ không tốt lắm, có muốn tìm người hoá giải lòng cô ấy một chút không?”
Bị bắt cóc và suýt bị cưỡng bức, đây không phải việc nhỏ.
Mặc dù cuối cùng được giải cứu, nhưng khoảng thời gian bị trói trong kho hàng, đối với một người mà nói là đả kích rất lớn.
Khủng hoảng vô tận và tuyệt vọng, đủ để ép vỡ một người, nhất là khi còn là một cô gái lương thiện ngày thường.
Mặc dù ban đầu mấy người Giang Kính Hàn cũng rất không thích việc Du Ân dùng thủ đoạn để leo lên giường Phó Đình Viễn, nhưng bọn họ không thừa nhận cũng không được, trong vòng ba năm cô làm bà Phó, Du Ân thật sự đã làm tròn bổn phận của mình, khiến bọn họ không tìm được chút tật xấu nào.